Trong khi phần bình luận trên mạng đang rối loạn, thì trên sân khấu cũng trở nên hỗn loạn không kém.
Chiếc váy bị rách nát một mảng lớn, làm đôi chân của Kỷ Hòa lộ ra dưới ánh đèn.
Lương Nhất Hủ và Lương Điềm Điềm đứng ở phía xa, mặt mũi đầy lo lắng.
Hạ Phong nhíu mày, ánh mắt sắc bén trừng về phía Dương Vận, rồi quay sang hỏi Kỷ Hòa:
"Hay là chúng ta xuống sân khấu trước đi?"
Váy đã hỏng thế này, làm sao có thể tiếp tục được nữa?
Nhưng trái với dự đoán của mọi người, Kỷ Hòa chỉ bình tĩnh lắc đầu:
"Không cần."
Nực cười!
Dương Vận quá ngây thơ rồi.
Chỉ bằng chút trò mèo này mà cũng tưởng có thể cản trở cô sao?
Ngay trước ánh nhìn kinh ngạc của tất cả, Kỷ Hòa thản nhiên dùng một tay giữ chặt phần vải ở đùi, tay còn lại nắm lấy góc váy bị rách.
Sau đó, cô không hề do dự, kéo mạnh một cái—
"Xoẹt!"
Chiếc váy dài thướt tha phút chốc biến thành một chiếc váy ngắn đầy táo bạo!
Ánh đèn sân khấu rọi xuống đôi chân thon dài, trắng muốt và thẳng tắp của cô, khiến người ta không thể dời mắt.
Nhưng điểm thu hút nhất lại chính là hình xăm con rắn vàng quấn quanh bắp chân, từng đường nét tinh xảo và sống động như thể nó đang trườn bò trên làn da.
Sự quyến rũ vốn đã đầy mê hoặc của Kỷ Hòa, giờ đây lại càng tăng thêm vài phần bí ẩn và gợi cảm.
Khán giả bên dưới như bùng nổ—
"[Ôi trời ơi, chân của chị không phải là chân nữa! Đó là dòng nước xuân mềm mại bên bờ sông Seine!]"
"[Dài, trắng, thon, thẳng... Tôi muốn khóc mất thôi. Dáng người này là thế nào vậy? Hoàn hảo đến mức nào nữa đây?]"
"[Khoan đã... Thế mà cũng xoay chuyển được tình thế luôn á?]"
"[Đúng đó! Nếu là tôi, chắc chắn tôi sẽ bối rối đến đờ người ra luôn! Vậy mà Kỷ Hòa lại có thể bình tĩnh xử lý ngay lập tức!]
"[Chưa kể hiệu ứng này còn quá tuyệt nữa! Nhìn như thể đây là một phần của thiết kế ban đầu vậy! Người không biết còn tưởng đây là phân đoạn đã lên kịch bản từ trước!]"
Sân khấu bùng nổ.
Bão bình luận bùng nổ.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!