Hạ Tây Hải tràn đầy hào hứng, nhưng lại không nhận ra rằng sắc mặt Lưu Thu Nhã lúc này đã dần trở nên cứng đờ.
Thấy cô ta đứng bất động, ông còn tưởng cô lo lắng, liền cười nói:
"Cô ngồi xuống đi, đừng căng thẳng như thế! Giờ cô chính là người có công lớn của công ty chúng ta đấy. Chuyện của Kỷ Hòa, cô làm rất tốt!"
Hạ Tây Hải là người hiền lành, không hề có thói kiêu ngạo của một tổng giám đốc. Ông chủ động kéo ghế cho Lưu Thu Nhã, còn tự tay rót trà cho cô ta. Không những thế, ông còn xoay người lục lọi tủ trà, tìm loại trà ngon mà bình thường chính mình cũng tiếc không nỡ uống để mời cô ta.
Nhưng ông chỉ mãi đắm chìm trong niềm vui của bản thân mà không để ý rằng, mỗi lần mình nhắc đến Kỷ Hòa một câu, gương mặt Lưu Thu Nhã lại càng thêm căng thẳng, lo lắng rõ rệt hơn.
Khi mới nhận nhiệm vụ làm quản lý cho Kỷ Hòa, Lưu Thu Nhã đã vô cùng phấn khích.
Một cô gái xinh đẹp, thân phận hiển hách như Kỷ Hòa, nếu được lăng xê đúng cách thì chắc chắn sẽ trở thành ngôi sao hạng A, mang về vô số tài nguyên béo bở. Khi ấy, con đường thăng tiến của cô ta cũng sẽ rộng mở!
Nhưng cô ta không ngờ rằng, mọi chuyện lại không như mong đợi.
Kỷ Hòa không chỉ có nhân phẩm kém mà còn vô cùng xui xẻo.
Hết lần này đến lần khác, cô ta lại bị dính vào những scandal mà giới truyền thông chụp được. Dù Kỷ Hòa liên tục thanh minh rằng mình không làm những chuyện đó, nhưng Lưu Thu Nhã chẳng hề quan tâm. Công việc của cô ta là xử lý khủng hoảng trên mạng xã hội, không phải bảo vệ danh dự của Kỷ Hòa.
Dần dần, danh tiếng của Kỷ Hòa càng ngày càng đi xuống. Công ty cũng bắt đầu chuyển hướng tài nguyên sang những nghệ sĩ mới khác. Cuối cùng, Kỷ Hòa gần như bị "đóng băng", trở thành một người vô hình trong giới giải trí, suýt nữa còn bị cấm sóng.
Không còn tài nguyên, không còn cơ hội, Kỷ Hòa chỉ có thể bám vào những scandal để kiếm chút độ hot.
Nhưng làm vậy lại khiến Lưu Thu Nhã bị ảnh hưởng theo.
Cô ta thường xuyên bị người trong nghề cười nhạo, nói rằng cô ta nhặt một đống rác về mà cứ nghĩ mình đang nâng đỡ báu vật.