Dù sao thì ngân sách cũng chỉ có năm trăm tệ.
Thoạt nhìn, trang phục của Tào Khiết và Tần Trạm trông có vẻ xa hoa, nhưng thực chất lại không hề đắt đỏ.
Chủ yếu là nhờ dáng người và gương mặt xuất sắc của họ, khiến bộ quần áo trông sang trọng hơn hẳn.
Toàn bộ số tiền năm trăm tệ ấy phần lớn được dùng để thuê một họa sĩ nổi tiếng ở vịnh Phất Hoa. Người này đã vẽ một con rồng sống động như thật trên áo, từng đường nét uyển chuyển, mạnh mẽ. Từ xa nhìn lại, con rồng như đang bơi lội giữa tầng mây, trên cổ còn điểm xuyết vài hàng chữ viết bằng bút lông. Sự kết hợp giữa các yếu tố truyền thống Trung Hoa đã tạo nên một tổng thể đầy hào hùng và tráng lệ.
Không chỉ có tạo hình xuất sắc, khả năng biểu diễn của họ cũng vô cùng hoàn hảo.
Bão bình luận lập tức sôi động:
"Không hổ là Tần Trạm, khả năng biểu diễn của anh ấy đúng là đáng kinh ngạc!"
"Ý tưởng của bọn họ cũng quá hay đi! Đúng là những người mẫu kỳ cựu, mưa dầm thấm lâu, dù tự thiết kế vẫn chẳng thua kém gì stylist chuyên nghiệp."
"Chuẩn luôn! Tào Khiết đúng kiểu chị gái quyến rũ, còn Tần Trạm thì hệt như cậu em trai lạnh lùng, ngầu lòi như một con sói vậy, hahaha!"
"Mau bỏ phiếu đi nào! Tôi bầu cho Tần Trạm nha!"
"Quán quân xuất hiện rồi! Đội sau chắc không còn gì đáng xem nữa đâu, hahaha!"
…
Đội thứ ba lên sân khấu là Dương Vận và Lâm Hiểu Thiên.
Ngay khi biết mình rút được lượt thứ ba, Dương Vận gần như muốn gục xuống.
Bởi vì bọn họ lại phải diễn ngay sau Tần Trạm.
Khoảng cách quá lớn khiến cho tác phẩm của họ trở nên nhạt nhòa hơn bao giờ hết.
May mà—
Khi thấy Lương Điềm Điềm lên sân khấu, Dương Vận bất giác thở phào nhẹ nhõm.
Vì sao ư?
Bởi vì bộ trang phục của cô ấy không giống với bộ ảnh nghệ thuật mà cô từng đăng trên Weibo.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!