[Nhiên thích ăn sinh tố dâu tây:] Quào! Đúng là người đàn ông tốt!
[Tâm Le:] Cười xỉu, tôi không trả lời mẹ trong ba tiếng cũng chẳng sao. Vậy mà vợ người ta chỉ không nghe máy một chút mà chồng đã lo đến mức bỏ hai ngàn tệ để tìm người! Đây, chính là chồng nhà người ta! Ship được rồi ship được rồi!
[Dịch Huyền của thành phố Hương Hà:] Tôi giống như con chó đang đi bộ ven đường, đột nhiên bị đá một cái...
[yspecialc:] Tôi ước gì chồng tương lai của tôi cũng yêu thương tôi như vậy!
Trong khi bình luận đồng loạt khen ngợi, Kỷ Hòa lại bật cười lạnh lẽo.
"Có thật không?"
Câu nói ấy như dội một gáo nước lạnh vào đám đông.
[Cái quần của anh Bái:] Không thể nào... Chẳng lẽ có uẩn khúc gì đó?
[Nuôi bé Ly:] Đại sư Kỷ đã nói vậy, chắc chắn có vấn đề!
Kỷ Hòa hờ hững nhìn người đàn ông trước mặt, giọng điệu chắc chắn:
"Anh không hề cãi nhau với vợ. Mà là sau khi phát hiện lịch sử trò chuyện của cô ấy, anh mới cảm thấy sợ hãi, đúng không?"
[Tiểu Thu thật sự rất thèm ăn:] Ối mẹ ơi, lịch sử trò chuyện? Là sao? Vợ ngoại tình hả?
[Lăng Tạ Kham:] Ha ha, sao tôi thấy trên đầu ông anh này có gì đó xanh xanh nhỉ…
[Nuôi bé Ly:] Ủa vậy còn chuyện mang thai thì sao? Cũng là xạo luôn à? (đùa thôi)
Kỷ Hòa lắc đầu:
"Không phải tin nhắn từ đàn ông... mà là phụ nữ."
Chung Thịnh cười khổ, gật đầu xác nhận:
"Đúng vậy… thật ra, người vợ hiện tại của tôi là vợ thứ hai. Trước cô ấy, tôi từng có một đời vợ."
Anh ta dừng lại, thở dài một hơi, rồi kể tiếp:
"Vợ trước của tôi có tính tình rất kỳ lạ, lúc nào cũng nóng nảy vô cớ. Chỉ cần động một chút là nổi giận, tôi không chịu nổi nên mới ly hôn. Lúc ấy, cô ta đồng ý rất dứt khoát, nhưng tôi không ngờ… đó mới chỉ là khởi đầu của cơn ác mộng."
"Cô ta không ngừng quấy rối tôi, đi đâu cũng nhắc đến tôi, thậm chí còn lan truyền đủ thứ tin xấu về tôi chỉ vì không có được tôi."
"Nếu chuyện chỉ liên quan đến tôi, tôi có thể nhẫn nhịn. Nhưng không, cô ta còn tìm đến cả vợ hiện tại của tôi…"