Món khoai tây xào chua cay không quá phức tạp.
Với sự hướng dẫn của Lâm Hiểu Thiên, Kỷ Hòa nhanh chóng hoàn thành.
Đến lúc này, chỉ có ba khách mời là đã làm xong bữa tối.
Cô đặt món ăn vào hộp giữ nhiệt, chuẩn bị chờ mọi người hoàn thành nhiệm vụ để cùng ăn lúc sáu giờ.
Nhưng ngay khi vừa định đứng lên đi dạo—
Một tiếng hét chói tai vang lên từ sân sau.
Kỷ Hòa khẽ nhíu mày.
Không hề do dự, cô lập tức đi về phía phát ra âm thanh.
Dương Vận đứng thu lu trong góc, sắc mặt tràn đầy suy sụp.
Cô ta bốc trúng món “thịt gà kho tàu”.
Chưa bàn đến chuyện có biết nấu hay không, vấn đề lớn nhất là—cô ta phải tự tay bắt gà!
Dương Vận lượn một vòng quanh biệt thự, cuối cùng cũng tìm được một đàn gà đang đi lại trong hàng rào sân sau.
Cô ta sững sờ vài giây, sau đó lập tức chạy đi xác nhận với Nghiêm Tập.
"Đạo diễn Nghiêm! Đừng nói với tôi đây là nguyên liệu của món ‘thịt gà kho tàu’ nha?!"
Nghiêm Tập thản nhiên gật đầu:
"Đương nhiên rồi."
Dương Vận nghe xong lập tức sụp đổ:
"Anh muốn tôi bắt gà? Rồi còn phải giết gà?"
Những con gà này ồn ào, hôi hám, còn có thể mổ người. Nếu cô ta chạy theo chúng, chẳng phải toàn bộ lớp trang điểm và tạo hình sẽ bị phá hủy sao?
Lỡ không kiểm soát tốt biểu cảm, để bị chụp ảnh dìm, vậy chẳng phải mất hết hình tượng à?
Trong lòng Dương Vận cực kỳ kháng cự chuyện này, cô ta không muốn bắt gà một mình!
Phản ứng đầu tiên của cô ta là nhờ Hạ Phong giúp đỡ.
Nhưng không biết là do Hạ Phong cố ý tránh né hay có chuyện gì khác, cô ta đi tìm khắp nơi mà không thấy bóng dáng anh ta đâu.
Không còn cách nào khác, Dương Vận đành quay sang cầu cứu Tần Trạm.
Tần Trạm vốn lớn lên ở thành phố, số lần thấy gà sống còn chưa đếm hết một bàn tay.
Dù vậy, anh ấy cũng dốc sức giúp đỡ, vất vả lắm mới tóm được một con gà trống lớn.
Thế nhưng chẳng bao lâu sau, con gà kia vỗ cánh một cái, xoay người chạy thoát khỏi tay anh.
Vừa kêu to vừa chạy loạn khắp nơi, cực kỳ linh hoạt.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazzmoi.com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!