Dù không hiểu lắm, nhưng Hạ Phong vẫn nghe theo.
Lá gan của anh ta không nhỏ, nhưng lúc thật sự đối mặt với ma thì… ai mà không sợ cho được?
Kỷ Hòa đi phía sau, nhìn sống lưng cứng ngắc của Hạ Phong, cảm thấy buồn cười.
Cô nhẹ giọng đề nghị:
"Để tôi đi trước nhé."
"Không được!" Hạ Phong lập tức bác bỏ, không cần quay đầu cũng dứt khoát. "Làm gì có ai lại để con gái đi đầu chứ? Hạ Phong tôi không đến mức mất nhân phẩm như vậy!"
Nghe vậy, khóe môi Kỷ Hòa khẽ cong lên.
Đúng là một thiếu gia nhà giàu ngốc nghếch, nhưng ít ra lòng dạ cũng không tệ.
Hạ Phong lấy hết can đảm bước tiếp, mắt mở to nhìn chằm chằm xung quanh, chỉ sợ có thứ gì đó bất thình lình lao ra.
Anh ta tập trung cao độ đến mức nhanh chóng nhận ra có điều không ổn.
"Khoan đã… chỗ này, chúng ta vừa mới đi qua phải không?"
Anh ta quay đầu nhìn Kỷ Hòa, hy vọng có thể nghe được một lời phủ nhận.
Nhưng Kỷ Hòa chỉ gật đầu, khẳng định chắc nịch:
"Đúng vậy."
"..."
"Hai chân của con người bước đi không đều nhau, nếu cứ đi mãi thì sẽ tạo thành một vòng tròn lớn. Mặc dù cảm giác như đi thẳng, nhưng thực chất, theo bản năng, chúng ta sẽ tự động đi theo một vòng lặp."
Cô bình tĩnh giải thích, sau đó đưa tay về phía Hạ Phong:
"Bật lửa."
Hạ Phong vội vàng lục lọi túi áo, lấy bật lửa ra đưa cho Kỷ Hòa.
Một giây sau, anh ta sững lại—
Khoan đã, sao Kỷ Hòa biết anh ta có bật lửa?
"Tách."
Một tiếng giòn tan vang lên, ngọn lửa nhỏ bùng sáng trong không gian mờ tối.
Kỷ Hòa giơ bật lửa lên, quét mắt nhìn xung quanh.
Cô vừa đi, vừa nhỏ giọng đọc gì đó, giống như đang niệm chú.
Hạ Phong nghe không hiểu, chỉ có thể nhìn cô chậm rãi di chuyển ngọn lửa.
Trong ánh sáng chập chờn, gương mặt cô vẫn bình tĩnh đến lạ thường.
Trong đầu Hạ Phong bỗng lóe lên một suy nghĩ—
Kỷ Hòa… thật sự rất đẹp!
Sau khi đi một vòng, Kỷ Hòa dập tắt bật lửa, rồi thản nhiên ném lại cho Hạ Phong.
Hạ Phong bắt lấy theo phản xạ, hơi bối rối:
"Vậy… vậy là xong rồi hả?"
Anh ta còn chưa nói dứt câu thì bỗng trông thấy một cô gái mặc váy trắng, tóc dài rũ rượi, chậm rãi bước về phía hai người.
Mặt cô ta bị tóc che phủ, không nhìn rõ ngũ quan.
Hạ Phong lập tức thở phào nhẹ nhõm, vui vẻ reo lên:
"Cuối cùng cũng thấy người rồi! Kỷ Hòa, cô đỉnh thật đấy, có thể phá giải quỷ dẫn đường!"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!