Nói trúng bìa quyển sách có thể là may mắn, nhưng tìm ra chính xác bức ảnh bị thất lạc suốt năm mươi năm thì không thể chỉ dùng hai chữ "trùng hợp" để giải thích.
Ông trời ơi...
Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra với Kỷ Hòa?
Sau khi bị đuổi khỏi nhà họ Kỷ, cô ta đột nhiên trở nên tinh thông đến mức này sao?
Nhưng trước khi anh ta kịp đặt câu hỏi, màn hình bỗng lóe lên, tiếp theo, anh ta bị đá khỏi livestream.
Hạ Phong nhìn thông báo "bạn đã bị quản trị viên tắt mic", tức đến mức nghiến răng nghiến lợi.
Lần đầu tiên trong đời, có người dám "đá" anh ta như vậy!
Người phụ nữ c.h.ế.t bầm này!
"Kỷ Hòa này có chút quỷ quái thật."
Người bạn thân ngồi cạnh bị cướp mất điện thoại cũng không nhịn được xoa cằm, cảm thán. Vừa rồi anh ta đã chứng kiến toàn bộ quá trình, hoàn toàn chắc chắn Kỷ Hòa không thể biết chuyện về bức ảnh từ trước.
Nhưng tấm hình kia...
Đã thất lạc suốt năm mươi năm, cả nhà họ Hạ tìm kiếm bao lâu cũng không thấy.
Không ngờ, cuối cùng lại để Kỷ Hòa tìm ra.
Dù nghĩ theo cách nào, chuyện này cũng khó mà tưởng tượng nổi.
Trong khi mọi người còn đang chấn động, thì nhân vật chính - Kỷ Hòa - lại bình thản vô cùng. Cô ung dung nâng chén trà lên, nhấp một ngụm, giọng thản nhiên:
"Ba quẻ hôm nay đã xem xong, tôi muốn kết thúc livestream."
Bình luận lúc này đã hoàn toàn khác so với ban đầu.
[Bóc trà khổ qua cho Lục Thần: Khoan đã! Chủ kênh đừng vội! Làm sao cô biết tấm hình ở đó? Còn nữa, tại sao cả nhà họ Hạ tìm mãi không thấy mà nó lại nằm trong quyển sách?]
[Cùng ôm gió: Khi nào chủ kênh livestream tiếp vậy?]
[Vân Trần Khanh Vinh: Không giành được suất lên sóng, cảm giác như bỏ lỡ mất một trăm triệu vậy!]
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!