Lần này, lưỡi dao xuyên vào đùi tổng giám đốc Trương.
Khoảng cách đến một bộ phận quan trọng chỉ còn chưa đầy vài centimet.
"Aaa!"
Tiếng hét chói tai vang lên.
Toàn thân tổng giám đốc Trương run lên bần bật, cặp mắt trợn trừng như sắp nổ tung.
Sau đó—một thứ mùi khó chịu bốc lên trong không khí.
Dưới chân ông ta, một vệt nước loang ra.
Tổng giám đốc Trương… bị dọa đến mức tiểu ra quần.
Nỗi đau thể xác cùng sự hoảng loạn tâm lý khiến khuôn mặt ông ta đỏ bừng, mồ hôi lạnh túa ra như mưa. Ông ta há hốc miệng, thở dốc từng nhịp như thể sắp không chịu nổi nữa.
Thẩm Lan tận mắt chứng kiến cảnh tượng ấy, trong đầu đột nhiên lóe lên một suy nghĩ.
Cô nhớ ra rồi.
"Mân Dữ!" Cô vội vàng nói, "Tổng giám đốc Trương bị hen suyễn!"
Vừa nói xong, cô lập tức hối hận.
Bị hen suyễn thì sao chứ?
Hôm nay, Tần Mân Dữ sẽ không tha cho bất kỳ ai. Chết sớm hay chết muộn, kết cục cũng không thay đổi.
Nhưng… tại sao cô cũng bị trói ở đây?
Cô chưa từng làm hại ai cả!
Lời của Thẩm Lan dường như không lọt vào tai Tần Mân Dữ.
Tần suất thở của tổng giám đốc Trương ngày càng nhanh, từng nhịp hổn hển nặng nề.
Đến cuối cùng, ông ta hoàn toàn không thể hít thở nữa.
Khuôn mặt đỏ bừng chuyển thành trắng bệch.
Ông ta run rẩy, lí nhí vài tiếng gần như không thành câu:
"Thuốc… đưa thuốc cho tôi…"
Tần Mân Dữ vẫn giữ nguyên tư thế cầm dao. Không nhúc nhích.
Hơn một phút sau.
Cả người tổng giám đốc Trương dần dần yên lặng.
Ông ta dựa lưng vào ghế, mí mắt khép chặt, cơ thể bất động.
Không còn ai nghe thấy tiếng thở của ông ta nữa.
Cả căn phòng rơi vào một sự im lặng chết chóc.
Tất cả đều trân trân nhìn vào tổng giám đốc Trương—giờ đây đã trở thành một cái xác.
Bình luận trên livestream lập tức bùng nổ.
[Đm, đm! Chết người thật sao! Tôi đã báo cảnh sát rồi!]
[Chủ kênh! Cô không thể cứ trơ mắt nhìn họ chết như vậy!]
[Cặn bã thì cứu làm gì? Chết cũng đáng!]
[Đúng đấy! Mấy tên khốn này đáng chết! Nghĩ đến em gái của thần tượng tôi chết oan ức như vậy, tôi ủng hộ anh ấy báo thù!]
Khổng Bằng và tổng giám đốc Lâm sợ đến nỗi cả người cứng đờ.
Họ từng làm không ít chuyện xấu, nhưng đây là lần đầu tiên tận mắt chứng kiến một người chết ngay trước mặt mình.
Quan trọng hơn—họ hiểu rất rõ.
Người tiếp theo.
Có lẽ chính là họ.
Ngay lúc này, Tần Mân Dữ di chuyển.
Hai người đồng loạt nín thở, đôi mắt mở to, căng thẳng nhìn anh ta như thể nhìn thấy tử thần.
Nhưng…
Tần Mân Dữ không đi về phía họ.
Anh ta quay người lại, bước đến chỗ chiếc bàn đặt máy tính.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!