Còn người đàn ông vừa bị đâm một nhát dao, cô càng không lạ gì.
"Tổng giám đốc Tiểu Khổng, anh không sao chứ?"
Thẩm Lan hỏi mà chính cô cũng cảm thấy câu hỏi này thật dư thừa.
Nhưng cô thực sự không hiểu.
Tại sao bốn người này lại bị Tần Mân Dữ trói ở đây?
Và… hỏa hoạn mà anh nhắc đến là gì?
Chẳng lẽ, ba năm trước, việc Tần Mân Dữ chấm dứt hợp đồng với Thụy Tú có liên quan đến chuyện này?
Trong đầu Thẩm Lan xuất hiện hàng loạt câu hỏi, nhưng chưa kịp suy nghĩ sâu hơn, giọng nói khàn khàn của tổng giám đốc Tiểu Khổng vang lên.
Hắn ta cắn chặt môi dưới, gằn từng chữ:
"Cô nói xem?"
Khán giả xem livestream hoàn toàn bùng nổ.
[Vương Tử là đồ hộp]: "Khoan đã, người quản lý của Tần Mân Dữ là Thẩm Lan, ba người bị trói kia… hai người là cổ đông của Thụy Tú, người còn lại là con trai tổng giám đốc công ty đó. Vậy là Tần Mân Dữ vừa trói luôn cả ông chủ cũ của mình?"
[jstyu]: "Đm, vừa nhắc đến hỏa hoạn, hai cổ đông kia đã biến sắc rồi! Nhìn là biết có gì khuất tất!"
[Thù gì hận gì đây]: "Trước đây thấy vụ chấm dứt hợp đồng của Tần Mân Dữ vẫn êm đẹp lắm mà? Sao bây giờ lại thành ra thế này?"
[Mèo nhỏ vải đào]: "Thụy Tú từng là một công ty hàng đầu, nhưng sau khi một vài diễn viên rời đi thì ngày càng xuống dốc. Không chừng sắp phá sản đến nơi rồi!"
Mọi người đều đang đặt ra câu hỏi lớn nhất.
Rốt cuộc năm đó đã xảy ra chuyện gì?
Kỷ Hòa ngồi trước màn hình máy tính, ánh mắt dần trầm xuống, đáy mắt hiện lên vẻ bất lực.
Lòng người thật khó lường.
Năm năm trước.
Em gái Tần Mân Dữ qua đời vì bệnh.