Giọng nó vang lên kiên quyết.
Kỷ Hòa khẽ cau mày, chậm rãi nói:
"Mày phải rời khỏi đây."
Hồng Hồng vỗ cánh một cái, như thể cảm nhận được gì đó. Nó không do dự thêm nữa, cất cánh bay thẳng ra ngoài cửa sổ.
"Hồng Hồng!"
Chủ nhà thất thanh gọi lớn.
Đúng lúc đó, cánh cửa phòng đột ngột bị đẩy mạnh ra.
Ba người đàn ông xông vào, đảo mắt nhìn quanh như đang tìm kiếm thứ gì đó.
"Chết tiệt, lại để con vẹt đó bay mất rồi!"
Một trong số họ nghiến răng, giọng điệu đầy tức giận.
Dứt lời, cả ba lập tức lao ra ngoài, thậm chí không thèm đưa ra bất kỳ lời giải thích nào.
Tiểu Quan và Tiểu Trần đứng chôn chân tại chỗ, trong lòng dâng lên một cơn ớn lạnh.
Chỉ cần Hồng Hồng bay chậm thêm một giây thôi, có lẽ nó đã bị đám người này bắt lại rồi.
Tiểu Quan hoảng hốt hỏi:
"Streamer, bọn họ là ai vậy?"
"Người xấu."
Kỷ Hòa trả lời gọn lỏn, ánh mắt trở nên sâu thẳm hơn.
Lúc này, bên ngoài khách sạn, ba kẻ kia vừa lao ra ngoài thì đồng loạt dừng bước. Một người trong số họ hạ giọng:
"Đại ca, bây giờ phải tìm con vẹt đó kiểu gì đây? Nó quá thông minh, còn tự tháo cả máy theo dõi xuống nữa!"
Gã đàn ông đứng giữa nghiến răng:
"Chắc chắn nó chưa bay xa. Chia nhau ra tìm! Chỉ cần bắt được con vẹt đó, ba anh em ta ít nhất cũng kiếm được một trăm triệu!"
Nhưng ngay khi bọn chúng chuẩn bị hành động, tiếng còi xe cảnh sát đột ngột vang lên.
Cả ba vừa quay đầu lại đã thấy một nhóm cảnh sát bước xuống xe, tiến đến trước mặt họ.
"Mời ba người hợp tác điều tra. Chúng tôi nhận được tố cáo về hành vi săn bắt động vật hoang dã trái phép."
Gã cầm đầu biến sắc, vội vàng cãi:
"Cảnh sát à, chắc có hiểu lầm gì đó?"
"Hiểu lầm hay không, lên sở cảnh sát rồi nói."
Sau khi lục soát trên người bọn chúng, cảnh sát trầm giọng:
"Công cụ đầy đủ thế này mà còn bảo là hiểu lầm à?"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!