Ánh mắt Kỷ Hòa lướt qua màn hình tràn ngập bình luận.
So với sự yên bình của ngày hôm qua, thì hôm nay phòng livestream đã biến thành một bãi chiến trường đầy rẫy những lời công kích.
Những lời chửi bới nối tiếp nhau xuất hiện, báo cáo cũng liên tục được gửi đi như thể không bao giờ dừng lại.
Không khó để nhận ra—
Đây không phải hành động tự phát.
Nhất định có người đứng sau giật dây, cố tình sắp đặt mọi thứ.
Kỷ Hòa nheo mắt, tình huống này nếu lại kết nối ngẫu nhiên thì e rằng sẽ giống như trước.
Thời gian cô im lặng hơi lâu, trong khi đó, bình luận trên livestream càng lúc càng hỗn loạn.
"Kỷ Hòa sợ rồi chứ? Nếu dám kết nối thì chuẩn bị tinh thần bị chửi đi!"
"Não mấy người có vấn đề à? Đây là livestream, không phải nơi để các người phát điên! Không thích xem thì biến!"
"Tiểu Soái nỗ lực thi tiến sĩ: Mấy người mới có vấn đề đấy! Đi tin cái loại thầy bói lừa đảo này. Không biết cô ta đã bị cảnh sát giáo dục hôm nay rồi à? Ngay cả lời cảnh sát cũng không tin, đúng là hết thuốc chữa!"
Bình luận dày đặc che kín màn hình.
Bỗng nhiên, một hình ảnh xuất hiện—Kỷ Hòa chủ động gửi yêu cầu kết nối.
Phía bên kia chính là Tiểu Soái nỗ lực thi tiến sĩ.
Đối phương không hề do dự mà lập tức chấp nhận, giọng nói vang lên trước khi hình ảnh kịp hiện ra.
"Ồ? Gan lớn đấy! Cô còn dám kết nối với tôi sao?"
Trên màn hình, một người đàn ông xuất hiện.
Hắn đeo kính gọng đen, mặc sơ mi trắng, có vẻ cố tạo hình tượng trí thức. Nhưng gương mặt xấu xí của hắn khiến người xem phải nhăn mày.
Kỷ Hòa nhìn hắn, giọng điềm tĩnh:
"Tôi còn lo anh không dám nhận kết nối đấy. Nhưng có lẽ… đây là lần cuối cùng anh xuất hiện trước mặt mọi người."
Người đàn ông cười khẩy, đầy châm chọc:
"Ha! Cô định xuyên qua màn hình để giết tôi chắc?"
"Giết anh? Tôi còn sợ bẩn tay mình. Nhưng anh chưa quên chuyện xảy ra năm anh hai mươi hai tuổi chứ?"
Sắc mặt người đàn ông lập tức sa sầm, nhưng rất nhanh đã lấy lại vẻ bình tĩnh. Dù vậy, sự sợ hãi trong mắt vẫn chưa thể che giấu.