Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh

Nếu nói ai là người đáng thương nhất, thì người đó chính là Kỷ Thanh.

Trước kia dù bị giam trong tù, nhưng anh ta vẫn chưa từng tuyệt vọng. Anh ta luôn nghĩ theo hướng tích cực, tin rằng chỉ cần nhà họ Kỷ còn tồn tại, thì với thế lực và tài sản của gia tộc, việc được thả ra chỉ là vấn đề thời gian.

Nào ngờ, một năm sau, Kỷ Thanh lại gặp lại bố và anh cả của mình... ngay trong tù.

Cả gia đình được "đoàn tụ" theo cách không ai mong đợi.

Kỷ Thanh: "???? Mẹ kiếp."

"Bố, anh cả, hai người cũng đến bầu bạn với con luôn à?!! A a a a a!!"

Chuyện này bắt nguồn từ thời điểm Kỷ Sâm còn đang gây dựng sự nghiệp. Để đạt được mục đích, ông ta đã sử dụng vô số thủ đoạn dơ bẩn. Không chỉ âm thầm hại người, ông ta thậm chí còn bỏ tiền thuê người khác hành hung. Chỉ cần trả đủ tiền, sẽ có người tình nguyện đứng ra nhận tội thay. Còn ông ta thì luôn an toàn đứng sau, không phải chịu bất kỳ hậu quả nào.

Kỷ Mặc – đứa con trai được Kỷ Sâm yêu thích nhất – dĩ nhiên cũng hiểu rất rõ những quy tắc ngầm đó. Cả hai người, tay đều đã nhúng bùn, dính đầy tội ác. Nhưng vì có chỗ dựa là nhà họ Kỷ và tài sản khổng lồ, nên họ vẫn luôn sống phè phỡn ngoài vòng pháp luật, tưởng rằng mọi chuyện có thể mãi mãi được giấu kín.

Đến khi xe cảnh sát hú còi vang trời, Kỷ Sâm và Kỷ Mặc bị áp giải đi, mẹ Kỷ gần như phát hoảng. Bà ta run rẩy đuổi theo, liên tục hỏi: "Có chuyện gì thế này? Các người bắt họ vì lý do gì?"

Một cô gái tóc xoăn, mặc áo khoác da đen, môi đỏ tươi như máu, đứng nhìn bà ta rồi mỉm cười lạnh lùng:

"Nhà họ Kỷ các người đã làm gì thì trong lòng tự biết rõ nhất. Không lẽ các người tưởng sẽ không có ngày hôm nay à? Giờ ngạc nhiên thế này là diễn cho ai xem vậy?"

Nói xong, cô ta phủi tay rồi quay lưng rời đi, để lại mẹ Kỷ ngồi bệt dưới đất, ánh mắt thất thần.

"Xong rồi... xong thật rồi... Tất cả tiêu tan hết rồi..."

Sau khi Kỷ Sâm và Kỷ Mặc bị bắt, công ty của nhà họ Kỷ cũng rơi vào hỗn loạn. Không còn Kỷ Mặc ngăn cản, cuối cùng thì Kỷ Minh Vi cũng được bước chân vào công ty, đúng như mong muốn bấy lâu của cô ta.

Chỉ tiếc là trước giờ, cô ta chỉ biết đầu tư thời gian vào việc làm đẹp, chụp ảnh, và tìm đường nổi tiếng trong giới giải trí. Kết quả là hoàn toàn không biết gì về quản lý doanh nghiệp.

Những quyết định mà cô ta đưa ra thường khiến người khác không thể tin nổi là thật. Trong vòng hai tháng ngắn ngủi, đã có đến sáu đối tác chủ động hủy hợp đồng với nhà họ Kỷ. Nhân viên trong công ty thì hoang mang tột độ. Một làn sóng từ chức quy mô lớn bùng nổ, đến cả những nhân viên gắn bó lâu năm cũng phải rút lui.

Sức khỏe của mẹ Kỷ từ khi Kỷ Thanh vào tù đã sa sút trầm trọng. Giờ đây, vì lo nghĩ quá độ, bà ta ngã bệnh nặng, nằm liệt giường, cả ngày chỉ nói năng lảm nhảm.

"Báo ứng... đây là báo ứng..."

"Nhất định là báo ứng của chuyện hai mươi năm trước..."

Trong cơn mê man, bà ta dường như thấy được hình bóng của Kỷ Tinh – chàng thiếu niên trong sáng, rạng rỡ mà năm xưa bà từng thích.

Bà ta lẩm bẩm, giọng như thì thầm trong gió:

"Xin lỗi..."

Đúng vậy, bà ta cảm thấy có lỗi với Kỷ Tinh. Rõ ràng bà ta biết Kỷ Sâm nuôi dưỡng Kỷ Hoà là có mục đích, nhưng chưa từng có ý định can thiệp. Sau này, vì muốn bảo vệ Kỷ Minh Vi, bà ta còn nhiều lần ép buộc, làm khó Kỷ Hoà.

Giờ thì tất cả đã sụp đổ. Đây chính là báo ứng.

Nước mắt chảy xuống khóe mắt, bà ta cảm thấy hít thở không thông. Mặt dần tái đi, tím tái lại, hơi thở yếu dần. Hộ lý đứng bên cạnh hoảng hốt hét lớn rồi chạy ra ngoài gọi bác sĩ.

"Bà chủ! Bà không thể kích động nữa đâu!"

Nhưng mẹ Kỷ không để tâm, chỉ thì thầm như cũ:

"Xin lỗi... xin lỗi..."

"Mọi chuyện sai ngay từ đầu rồi..."

Giờ đây nhà họ Kỷ chỉ còn lại một mình Kỷ Minh Vi. Toàn bộ gánh nặng đều đè lên vai cô ta, mà cô ta thì hoàn toàn không đủ sức gánh vác hay xoay chuyển cục diện. Cô ta chỉ biết trơ mắt nhìn nhà họ Kỷ tiếp tục lao dốc không phanh.

Cô ta muốn trở thành bà chủ giàu có, không muốn sống cuộc đời của người bình thường…

Nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng cô ta quyết định chuyển mục tiêu – nhắm đến nhà họ Hạ.

Mấy năm trước, quan hệ giữa nhà họ Hạ và nhà họ Kỷ vẫn còn rất tốt. Dù sau này nhà họ Kỷ gặp rắc rối, Hạ Tri An vẫn không ngại ngần mời họ đến dự tiệc sinh nhật như thường lệ. Điều đó khiến Kỷ Minh Vi không khỏi nhen nhóm hy vọng.

Cô ta còn nghe nói nhà họ Hạ đang nóng lòng vì chuyện hôn sự của cậu con trai út – Hạ Phong. Nếu có thể gả vào nhà họ Hạ, chẳng phải sẽ có cơ hội dựa vào thế lực của họ để vực dậy nhà họ Kỷ sao? Dù không thể gả, chỉ cần có được chút giúp đỡ cũng là may mắn rồi.

Nghĩ vậy, Kỷ Minh Vi lập tức ăn diện thật kỹ rồi tìm đến nhà họ Hạ.

Nhưng không ngờ, người đầu tiên cô ta chạm mặt lại là người mà bản thân không muốn gặp nhất — Kỷ Hòa.

Đúng là oan gia ngõ hẹp. Kể từ sau khi nhà họ Kỷ sụp đổ, Kỷ Minh Vi luôn tìm cách tránh mặt Kỷ Hòa. Trước kia, cô ta ỷ mình là con gái ruột của nhà họ Kỷ, từng không ít lần châm chọc, khiêu khích Kỷ Hòa. Giờ thì…

Chỉ nghĩ đến gương mặt thản nhiên, ung dung ấy của Kỷ Hòa thôi là cô ta đã thấy tức nghẹn trong lòng.

Đáng nói hơn, lần này Kỷ Hòa lại đến trước một bước, đang ngồi đối diện Hạ Phong trò chuyện.

Nghe được một lúc, sắc mặt Hạ Phong dần sa sầm. Anh cau mày, không kiềm được mà nói:
"Kỷ Hòa, chị điên rồi à? Đó là nhà họ Lâu đấy! Chị nghĩ gì mà đến cả nhà họ Lâu chị cũng không muốn nhận?"

Là nhà họ Lâu — một trong những gia tộc trâm anh thế phiệt kín tiếng nhưng đầy quyền lực. Dù khiêm tốn, họ vẫn khiến người khác phải dè chừng. Hạ Phong, dù là cậu hai nhà họ Hạ, cũng phải thừa nhận, anh từng có ý định chuẩn bị lễ vật đến chào hỏi gia đình này.

Vậy mà Kỷ Hòa lại bình thản lắc đầu:
"Không cần đâu."

Cô và Lâu Âm đã tìm hiểu. Người phụ nữ được cho là mẹ ruột của nguyên chủ — con gái nhà họ Lâu — vốn là kẻ phóng túng, sống theo ý thích, không muốn bị ràng buộc. Việc sinh con chỉ là một tai nạn, bà ta chẳng hề muốn bị ràng buộc bởi đứa bé đó.

Nếu không, bà ta đã chẳng vội bỏ lại nguyên chủ cho cha là Kỷ Tinh, rồi lập tức biến mất khỏi thế gian, tiếp tục chuyến du lịch dài ngày không hồi kết. Gần như không ai có thể lần ra tung tích của bà ấy.

Đúng là con gái nhà họ Lâu — tùy hứng đến mức đáng sợ.

Nếu đã như vậy, Kỷ Hòa thấy bản thân chẳng việc gì phải nhận mối quan hệ đó. Cô cảm thấy không cần dựa vào nhà họ Lâu, vẫn có thể sống rất tốt. So với danh xưng "con gái nhà họ Lâu", cô thích được sống là chính mình hơn.

"Để chuyện này mãi là bí mật, cũng tốt." – cô nghĩ vậy.

Hạ Phong nghe xong thì không nhịn được mà thốt lên:
"Kỷ Hòa, chị đúng là thú vị thật đấy."

Nhiều khi cô đưa ra những quyết định khiến người khác không thể hiểu nổi. Nhưng ngẫm kỹ thì lại cảm thấy... cũng có lý.

Dù sao, đó mới chính là Kỷ Hòa.

Kỷ Hòa chớp mắt, cười nhạt:
"Cảm ơn đã khen."

Ngay khi hai người đang trò chuyện, quản gia bước vào, hơi lúng túng báo cáo:
"Cậu Phong, cô Kỷ Minh Vi… lại đến rồi."

Chữ "lại" ấy nghe thật là chướng tai. Hạ Phong chỉ cần dùng đầu ngón chân cũng đoán được cô ta tới vì chuyện gì. Anh ta vốn ghét loại người chỉ biết bám vào quyền thế, không chịu tự thân nỗ lực mà chỉ mong tìm đường tắt.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!