"Ban đầu, tụi tôi tưởng cậu thanh niên này có sở thích đặc biệt, kiểu như thích hẹn hò với phụ nữ lớn tuổi hơn. Nhưng khi kiểm tra kỹ các giao dịch chuyển khoản, tụi tôi phát hiện ra đây không phải là chuyện tình cảm gì cả... mà là mại dâm. Chỉ có điều, khách mua dâm là phụ nữ, còn người bán dâm lại là nam."
Kỷ Hòa khẽ gật đầu, lẩm bẩm: "Ờm..."
Chuyện này thật sự vượt ngoài dự đoán của cô.
Sở Dực vẫn tiếp tục: "Cậu ta khăng khăng nhận tội giết người trong lúc nóng giận, nhưng sau khi điều tra thêm, tụi tôi nghi ngờ nguyên nhân thật sự là vì người phụ nữ kia nợ tiền mà không trả. Cô ta không chỉ không đưa tiền, mà còn xúc phạm cậu ta. Có thể đây mới là nguyên nhân khiến cậu ta ra tay."
"Nếu tình tiết này được xác minh, thì khi xét xử, thẩm phán có thể cân nhắc và giảm nhẹ mức án."
"Nhưng vấn đề là cậu thanh niên này nhất định không chịu khai thật. Dù tụi tôi khuyên nhủ thế nào cũng không lay chuyển được. Thật sự rất lạ."
Sở Dực càng nói, vẻ mặt càng rối rắm. Anh không muốn người phạm tội thoát tội, nhưng cũng không muốn ai phải nhận bản án nặng nề hơn những gì họ thật sự đáng nhận.
Kỷ Hòa im lặng suy nghĩ một lát rồi hỏi: "Anh có sinh thần bát tự của cậu ta không?"
Sở Dực liền đáp: "Dĩ nhiên là có, nếu không thì tôi đâu đến tìm cô." Anh vừa nói vừa đưa điện thoại cho cô.
Kỷ Hòa đón lấy điện thoại, bấm đốt ngón tay tính toán. Một lúc sau, cô ngẩng đầu nói: "Tôi chỉ có thể dựa vào kết quả bát tự để đưa ra vài khả năng. Còn sự thật thì các anh vẫn phải tự điều tra."
"Bát tự cho thấy cậu ta không còn người thân nào khác ngoài một cô em gái đang đi học."
"Đường anh em trong lá số này rất tốt, cho thấy cậu ta rất quan tâm đến em gái. Rất có thể cậu ta không dám nói thật, là vì sợ em gái biết được bí mật của mình, biết rằng anh trai mình từng làm công việc đó... Thế thì quá xấu hổ."
Kỷ Hòa ngẩng đầu nhìn Sở Dực: "Cậu ta năm nay bao nhiêu tuổi?"
"Hai mươi." Sở Dực trả lời.
"Hai mươi tuổi... Vậy thì cũng dễ hiểu." Kỷ Hòa trầm ngâm, "Ở tuổi đó, không có ai nâng đỡ, lại phải vừa nuôi sống bản thân, vừa lo cho em gái ăn học. Cậu ta chọn cách kiếm tiền nhanh, nhưng không có nghĩa là người xấu. Có thể trong mắt xã hội, hành động đó không đúng đắn, nhưng xét ở góc độ tình cảm, thì cậu ta là một người anh tốt."
"Tất nhiên, đây chỉ là những suy đoán dựa trên bát tự. Còn đúng sai, vẫn phải để phía anh xác minh."
Sở Dực gật đầu, chân thành nói: "Cảm ơn cô, Kỷ Hòa. Bên tôi thật sự rất biết ơn."
Anh cất điện thoại, chợt nhớ ra điều gì đó: "À, cô ăn gì chưa? Để tôi mời cô bữa cơm nhé."
Kỷ Hòa mỉm cười từ chối: "Không cần đâu." Đôi mắt cô cong cong, giọng nói vui vẻ: "Anh đừng nấn ná ở đây lâu quá. Không phải tôi không chào đón, mà vì lát nữa có một cô em gái đã hẹn đến gặp tôi."
Sở Dực lập tức hiểu ý, bật cười: "Cô Kỷ Hòa đúng là bận rộn."
"Ừ, bận cả nửa đời. Tiền kiếm được đều đổ vào tiền đền bù hợp đồng. Giờ thì phải làm lại từ đầu thôi." Kỷ Hòa nhún vai, giọng pha chút châm biếm chính mình.
Người ủy thác lần này tên là Lâm Nại. Cô ấy đã nhắn tin riêng cho Kỷ Hòa qua Weibo. Thấy lời lẽ tha thiết và có phần hoảng loạn, Kỷ Hòa đồng ý gặp mặt.
Đúng giờ hẹn, Lâm Nại xuất hiện rất đúng giờ.
"Chị Kỷ Hòa, em muốn nhờ chị xem giúp em về một người con trai."
Kỷ Hòa hỏi lại: "Xem về tình cảm?"
"Không hẳn là tình yêu, nhưng cũng liên quan." Lâm Nại chần chừ rồi nói tiếp, "Em có thể cảm nhận rõ ràng anh ấy có tình cảm với em. Nhưng mỗi lần em chủ động hẹn anh ấy đi qua đêm, anh ấy đều từ chối. Chuyện này thật sự kỳ lạ! Con gái chủ động mà con trai lại từ chối, chẳng lẽ anh ấy có bí mật gì đó không thể nói?"
Kỷ Hòa im lặng vài giây rồi bật cười, không nhịn được: "Xin lỗi, tôi thật sự không thể không bật cười."
"Em có bát tự của người đó không?"
"Không có."
"Ngày sinh cũng được."
"À... thật ra... cái đó em cũng không có luôn."
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!