Kiều Lê không biết Lư Xán hiện tại sống thế nào. Từ sau lần chia tay đó, hai người chưa từng liên lạc lại.
Thật ra, nếu không chủ động tìm kiếm, Kiều Lê cũng gần như không còn nghe thấy cái tên Lư Xán xuất hiện trên bất kỳ phương tiện truyền thông nào nữa.
Với tính cách của Kiều Lê, một khi đã cắt đứt quan hệ thì chính là dứt khoát, không dây dưa, càng không cần bận tâm đến đối phương đang sống ra sao.
Cứ như vậy, Lư Xán hoàn toàn biến mất khỏi thế giới của cô.
Kiều Lê nói với Kỷ Hòa:
"Tôi không biết rõ về công ty giải trí Hằng Dương, nhưng tôi từng quen Lư Xán. Cô có thể hỏi cô ta những chuyện liên quan."
Kỷ Hòa hơi do dự:
"Như vậy... liệu có tiện không?"
"Tất nhiên là tiện." Kiều Lê cười nhạt, giọng mang theo chút lạnh lùng:
"Năm đó là tôi phát hiện và nâng đỡ cô ta ra mắt, dù sao cũng có ơn tri ngộ. Bây giờ chỉ là trả lời vài câu hỏi, cô ta không lý do gì để từ chối. Lúc cô gọi điện, cứ nói là tôi nhờ."
"Được."
Những lời Kiều Lê nói qua điện thoại, cả Thường Gia Ngôn và Thẩm Đại đều nghe thấy.
Thẩm Đại chép miệng:
"A... nghe vậy thì Lư Xán thật sự chẳng ra sao cả. Tự dưng tôi thấy không muốn dính dáng đến người như vậy nữa. Cảm giác cứ như có chuyện gì mờ ám."
Kỷ Hòa mỉm cười:
"Không sao đâu, chỉ là một cuộc gọi hỏi thăm thôi mà."
Thường Gia Ngôn ngồi thoải mái trên sofa, chân vắt chéo, cười híp mắt nói:
"Tôi đoán Lư Xán giờ chắc cũng chẳng có gì nổi bật. Nếu cô ta thực sự nổi tiếng, chúng ta ít nhiều cũng phải nghe đến tên chứ. Nhưng bây giờ im hơi lặng tiếng thế này, xem ra vào được Hằng Dương cũng chẳng giúp được gì."
Thẩm Đại đồng tình gật đầu:
"Tôi cũng nghĩ vậy!"
Trong lúc nói chuyện, Kỷ Hòa đã bấm số điện thoại mà Kiều Lê gửi.
Cuộc gọi nhanh chóng được kết nối.
"Xin chào, có phải cô là Lư Xán không? Chúng tôi là bạn của cô Kiều Lê, có một việc muốn hỏi cô một chút."
Nghe thấy tên Kiều Lê, Lư Xán bên kia lập tức khựng lại, trong giọng nói lộ ra chút lúng túng.
Từ sau vụ việc năm đó, cô ta chưa từng chủ động liên lạc với Kiều Lê nữa. Hai người như thể đã hoàn toàn đóng băng mối quan hệ.
Lư Xán hít một hơi sâu rồi lên tiếng:
"Các cô tìm tôi có việc gì sao?"
Kỷ Hòa giữ thái độ lịch sự, nói rõ mục đích:
"Nghe nói cô đã ký hợp đồng với giải trí Hằng Dương. Tôi có một người bạn cũng đang cân nhắc lời mời từ công ty đó nên muốn hỏi cô vài điều, như quy trình ký hợp đồng, chế độ đãi ngộ và triển vọng phát triển trong công ty."
Đây rõ ràng là một yêu cầu hết sức bình thường, nhưng bên kia điện thoại, Lư Xán lại im lặng khá lâu.
Một lúc sau, cô ta mới lên tiếng, giọng nói có vẻ căng thẳng:
"Mấy chuyện này... thực ra rất phức tạp, không thể nói hết chỉ qua vài câu được. Hay là bạn cô chiều nay có rảnh không? Tôi có thể gặp trực tiếp để nói rõ."
Kỷ Hòa hơi bất ngờ:
"Tại sao phải gặp trực tiếp? Nói qua điện thoại không được à?"
Lư Xán đáp:
"Thực ra tôi chỉ là một nghệ sĩ ký hợp đồng với Hằng Dương thôi, có vài chuyện không tiện nói qua điện thoại. Nếu bị họ biết, tôi có thể gặp rắc rối."
Kỷ Hòa suy nghĩ một chút, cảm thấy sự cẩn trọng này cũng không phải vô lý.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!