Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh

Sau khi sắp xếp xong hành lý, Kỷ Hòa định dạo quanh làng Nhược Thủy một vòng cho thoáng.

Khu nghỉ dưỡng rất rộng, phần lớn đã được xây dựng tương đối hoàn chỉnh nhưng vẫn chưa đưa vào khai thác toàn diện. Một số khu vực đã rất sầm uất, nhộn nhịp, nhưng cũng không ít chỗ vẫn còn hoang vu, vắng vẻ.

Từ xa, Kỷ Hòa đã nghe thấy tiếng ồn ào vọng lại, âm thanh hỗn loạn như có tranh chấp.

Cô quay đầu nhìn theo hướng phát ra tiếng động, liền thấy một người đàn ông mặc vest đang bị một đám người dân vây kín. Không khí xung quanh rất căng thẳng, mọi người trông vô cùng kích động, cứ như sắp xông lên xé xác anh ta đến nơi.

"Các người nói khai phá là khai phá à? Chúng tôi có đồng ý đâu? Dù có đưa bao nhiêu tiền cũng không đồng ý!"

"Ông chủ của các người là ai? Cho tôi gặp ông chủ!"

"Đã nói rồi, không thể phá đạo quán đó! Bọn người ngoài các người có chút kính sợ nào không? Nghĩ có chút tiền là làm được mọi chuyện chắc?"

"Cho chúng tôi gặp tổng giám đốc Kỷ! Ông ta không dám ra mặt đúng không? Là vì có tật giật mình đúng không?!"

Nghe đến đây, Kỷ Hòa lập tức bắt được một từ khóa nhạy cảm: đạo quán.

Cô rảo bước lại gần.

Người đàn ông bị vây chính là Lữ Nhĩ – thư ký của Kỷ Mặc, cô từng gặp anh ta vài lần trước đó.

Thấy Kỷ Hòa, Lữ Nhĩ vội vàng nhích ra vài bước, nói với vẻ đầy cung kính: "Cô Kỷ, cô tránh ra một chút, đừng lại gần. Mấy người này đang rất kích động, muốn gặp tổng giám đốc Kỷ cho bằng được. Cô đừng để bị liên lụy."

Kỷ Hòa khựng lại, ánh mắt lạnh đi: EQ gì vậy trời?

Nếu anh ta không mở miệng thì chẳng ai biết cô họ Kỷ. Nhưng giờ thì hay rồi, câu nói của anh ta chẳng khác nào kéo cô lên tuyến đầu. Mọi người lập tức chuyển ánh mắt về phía cô.

Trong lòng Kỷ Hòa nghiến răng: Lữ Nhĩ này chắc chắn cố tình, sợ dân làng không tìm được người chịu trách nhiệm nên đá cô ra làm bia đỡ đạn. Cô thực sự bắt đầu lo lắng cho tiền đồ sau này của anh ta rồi.

Quả nhiên, vừa nghe họ của cô là "Kỷ", đám người kia lập tức chuyển mục tiêu, bủa vây lấy cô.

Kỷ Hòa vội giơ tay trấn an: "Các vị không cần tìm tôi. Tôi là Kỷ Hòa, chắc mọi người cũng từng nghe đến tên tôi. Tuy tôi họ Kỷ, nhưng không có bất kỳ quan hệ gì với nhà họ Kỷ cả."

Vừa nghe cô tự giới thiệu, không ít người trong đám đông có vẻ dịu lại.

Thậm chí có người còn nói: "Cô Kỷ, giờ thì chúng tôi hiểu vì sao cô lại muốn cắt đứt quan hệ với nhà họ Kỷ. Bọn họ đúng là... khốn nạn!"

Trong lòng Kỷ Hòa thầm giơ ngón cái với dân làng: Nhãn lực tốt đấy. Anh hùng quả nhiên là người nhìn xa trông rộng.

Cô tiếp tục hỏi: "Mọi người vừa nhắc đến đạo quán gì vậy?"

Một người dân lên tiếng giải thích: "Đó là một đạo quán cổ đã tồn tại từ rất lâu ở làng Nhược Thủy, nằm ở phía đông làng. Từ nhỏ cha mẹ chúng tôi đã dặn đi dặn lại, không được lại gần đạo quán, càng không được phá huỷ nó. Nơi đó là do tổ tiên chúng tôi dựng lên để trấn giữ, bảo vệ cho làng, từ lâu đã trở thành biểu tượng tinh thần rồi."

"Nhà họ Kỷ đến đây nói là muốn phát triển làng, giúp dân làm giàu, thì thôi cũng được đi. Nhưng bọn họ lại muốn phá đạo quán đó để xây khu nghỉ dưỡng. Chuyện này là không thể chấp nhận được!"

Kỷ Hòa sờ cằm suy nghĩ: "Đạo quán đó đã bị phá chưa?"

Trưởng làng lắc đầu đáp: "Chưa. Chúng tôi biết rõ nhà họ Kỷ là hạng người gì, nên đã cử người thay phiên nhau canh giữ. Chỉ cần có động tĩnh gì là lập tức báo cho cả làng. Hiện tại hai bên vẫn đang giằng co, không ai chịu nhường ai. Nhưng chúng tôi rất lo... nhà họ Kỷ mặt dày vô liêm sỉ như vậy, kiểu gì chẳng lại giở trò."

Kỷ Hòa suýt nữa thì vỗ tay tán thưởng. Dân làng đúng là tỉnh táo. Da mặt nhà họ Kỷ dày đến mức có thể dùng làm vật liệu xây dựng.

Cô không muốn dính dáng đến chuyện của nhà họ Kỷ nên sau khi hỏi thêm vài câu thì rời đi.

Không ngờ ba ngày sau, trong lúc đi dạo quanh làng, Kỷ Hòa tình cờ gặp Kỷ Mặc.

Anh ta đang đi trên đường, dáng vẻ rất thoải mái, còn chủ động chào hỏi: "A Hòa."

Cách gọi này khiến Kỷ Hòa thấy khó chịu: "Có chuyện gì?"

Kỷ Mặc cười cười, vẻ mặt đắc ý: "Cuối cùng cũng có thể đưa dự án nghỉ dưỡng vào quỹ đạo rồi."

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!