Vị trí của cô ấy trong tổ chức Huyết Đao vốn rất cao, vì thế từ lâu đã khiến không ít người bất mãn và nghi ngờ. Nếu cô thực sự quay về như vậy, chắc chắn sẽ là cái cớ hoàn hảo để những kẻ đó nhân cơ hội công kích cô thêm lần nữa.
Dường như cô có thể tưởng tượng được họ sẽ nói gì:
"Bị Cục Điều tra các hiện tượng siêu nhiên bắt đi mà vẫn có thể trở về? Chẳng phải là gián điệp cài vào sao?"
"Tại sao Cục Điều tra lại thả cô ta ra? Không phải cô ta là nội gián của Cục từ trước rồi à?"
Ngay cả ngài Chu cũng không thể bịt miệng tất cả những lời gièm pha đó. Cô tin tưởng anh, và nếu thật sự mọi chuyện đi đến mức tệ hại, cô tin ngài Chu nhất định sẽ đứng ra bảo vệ cô đến cùng.
Nhưng cô không muốn gây khó xử cho anh...
Người đứng đầu một tổ chức không phải lúc nào cũng có thể "một tay che trời", đôi lúc cũng phải đối mặt với nhiều tình huống nan giải.
Ngân Hồ im lặng trong giây lát rồi lên tiếng:
"Rốt cuộc các người muốn tôi làm gì?"
Yến Lâm đặt tay lên cằm, giọng bình tĩnh:
"Chúng tôi không muốn làm khó cô, cũng sẽ không ép cô phải khai ra trụ sở của Huyết Đao."
Cô ta ngưng một chút, rồi nhìn thẳng vào Ngân Hồ:
"Nhưng chúng tôi cần cô xác nhận một chuyện. Người đứng sau Huyết Đao... có phải là anh ta không?"
Vừa nói, Yến Lâm vừa lấy ra một tấm ảnh từ trong túi áo, nhẹ nhàng đặt trước mặt Ngân Hồ.
Đó là một bức ảnh chụp lén. Trong ảnh, ngài Chu ngồi trên xe lăn, gương mặt nghiêm nghị.
"Chúng tôi chỉ yêu cầu cô trả lời duy nhất một câu hỏi này thôi. Không quá đáng, đúng chứ?"
Ngân Hồ siết chặt hai hàm răng, cắn đến mức môi dưới sắp bật máu. Một lúc sau, cô mới khàn giọng:
"Tôi không biết."
Yến Lâm nhíu mày, giọng ép sát:
"Đừng giả vờ nữa. Chúng tôi đã tìm đến cô, nghĩa là đã có cơ sở rõ ràng rồi. Là anh ta, đúng không?"
Ngân Hồ không trả lời thẳng, nhưng ánh mắt đã để lộ quá nhiều. Cô khẽ hỏi:
"... Các người... làm sao các người tìm được anh ấy?"
Yến Lâm chỉ đáp ngắn gọn:
"Chuyện này cô không cần biết."
Thật ra, nhờ có Kỷ Hòa mà Yến Lâm mới có được bức ảnh đó. Phải nói là một phần công lớn thuộc về cô ấy.
Trước đó, tại sân bay, Kỷ Hòa đã vô tình phát hiện ra dấu vết của một tổ chức đa cấp. Nhờ những thông tin cô cung cấp, cảnh sát Hoa Quốc phối hợp với cảnh sát Lư Vượng mới có thể đánh úp và triệt phá hang ổ của tổ chức đó.
Dĩ nhiên, với tình hình an ninh phức tạp ở Lư Vượng, việc quét sạch hoàn toàn là điều không dễ. Nhưng chiến dịch này vẫn gây tổn thất nặng nề cho bọn họ.
Trùng hợp thay, tổ chức bị đánh sập đó lại chính là kẻ thù không đội trời chung của Hạn Vân Phi.
Khi biết tin, Hạn Vân Phi đã cười đến mức biến dạng cả khuôn mặt. Sau khi nghe rằng chính Kỷ Hòa là người góp công lớn trong việc này, ông ta càng cười lớn hơn, không thể kìm lại được.
"Con bé này đúng là phúc tinh của ta!" – ông ta thường nói như vậy.
Mỗi lần Kỷ Hòa xuất hiện, là y như rằng mang đến tin vui cho ông ta.
Tuy không phải là người thích dựa dẫm, nhưng biết Kỷ Hòa và Yến Lâm đang điều tra Giang Diệu Dung, ông ta đã chủ động lưu tâm đến những thông tin có liên quan đến người này.
Cuối cùng, ông ta thực sự tìm được một bức ảnh chụp ngài Chu.
Với Hạn Vân Phi, chuyện này không liên quan đến ân oán của Hoa Quốc. Việc ông chụp được tấm ảnh kia chỉ là phục vụ cho lợi ích làm ăn của bản thân.
Yến Lâm nhìn thẳng vào Ngân Hồ, tiếp tục hỏi:
"Anh ta là người đứng đầu Huyết Đao, cũng là người đã nuôi dưỡng cô từ nhỏ, đúng không?"
Ngân Hồ khẽ gật đầu, đáp gọn:
"Đúng."
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!