Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh

Kỷ Hòa cũng được mời tham dự triển lãm lần này. Cô đi cùng Thường Gia Ngôn, người vừa dẫn cô dạo quanh gian trưng bày vừa không ngừng ngáp dài ngáp ngắn, rõ ràng chẳng có chút hứng thú nào với những món đồ quý hiếm đang được trưng bày.

Thấy anh thiếu tập trung, Kỷ Hòa nhẹ giọng nói:
"Anh cứ đi đâu đó nghỉ ngơi đi, tôi tự đi dạo một vòng cũng được."

Dù sao thì những món báu vật này với cô cũng chỉ là vật ngoài thân, không có gì quá đặc biệt. Tất cả trông khá giống nhau, chẳng mấy thu hút.

Kỷ Hòa thong thả bước dọc theo các tủ trưng bày. Khi đi gần hết một vòng, chuẩn bị rời khỏi thì ánh mắt cô bất chợt dừng lại.

Đó là một bộ trang phục cưới màu đỏ được đặt trang trọng trong tủ kính.

Chiếc váy cưới cổ xưa ấy đỏ rực như lửa, rực rỡ nổi bật giữa ánh sáng vàng nhạt của bảo tàng. Dù đã trải qua thời gian dài, nhưng từng đường kim mũi chỉ vẫn giữ nguyên vẻ tinh xảo như mới, toát lên sự trang trọng và quý giá.

Chủ nhân của bộ trang phục này là một thương nhân giàu có đến từ nước Y, người đã được đặc biệt mời tới tham gia triển lãm lần này.

Thường Gia Ngôn chú ý đến ánh mắt chăm chú của Kỷ Hòa nên bước đến bên cạnh cô, tò mò hỏi:
"Thế nào, đại sư Kỷ, cô thấy chiếc váy này có đẹp không?"

Kỷ Hòa gật đầu, giọng nhẹ nhàng:
"Đẹp thật."

Nhưng ánh mắt cô chợt trầm xuống, như thể vừa cảm nhận được điều gì đó không ổn.

Cô trầm ngâm vài giây rồi không nói gì thêm, chỉ khẽ nói:
"Đi thôi."

Trước khi rời khỏi gian trưng bày, cô quay đầu lại nhìn chiếc váy một lần nữa. Dưới ánh sáng âm u của bảo tàng, bộ váy cưới đỏ vẫn lấp lánh rực rỡ, như có một ma lực vô hình khiến người ta không thể rời mắt.

Triển lãm đã diễn ra suốt ba tiếng đồng hồ mà không có sự cố nào xảy ra. Ngay cả Thường Gia Ngôn cũng nghĩ rằng Hoa Vô Ngân sẽ không xuất hiện.

Tuy nhiên, không ai dám nhắc đến điều đó trước mặt Thường Toàn, sợ rằng ông sẽ tức giận mà cầm gậy lên đánh người.

Thường Toàn âm thầm nghiến răng, lại lần nữa xoay người đi tuần quanh các gian triển lãm, không muốn bỏ sót bất kỳ điều gì.

Thường Gia Ngôn ghé sát tai Kỷ Hòa, thì thầm:
"Ngay cả cảnh sát còn chưa bắt được Hoa Vô Ngân, liệu chúng ta có thể dễ dàng tóm được anh ta sao? Haizz… sợ rằng ông nội lại thất vọng thôi."

Kỷ Hòa chỉ nhún vai, không nói gì.

Ngay lúc đó, một nhóm nhân viên bất ngờ lao vào, giọng gấp gáp:
"Xin báo cáo! Chúng tôi vừa phát hiện một cô gái rất kỳ lạ!"

Nghe vậy, Thường Toàn đang chuẩn bị rời đi lập tức dừng bước, mặt căng lên đầy nghi ngờ:
"Cô gái nào? Kỳ lạ thế nào? Khoan đã… đừng nói với tôi là Hoa Vô Ngân giả dạng?"

Từ sau lần bị Hoa Vô Ngân lừa, Thường Toàn trở nên như chim sợ cành cong. Bất cứ ai có dấu hiệu bất thường đều khiến ông liên tưởng đến hắn.

Nhân viên kia lúng túng trả lời:
"Chuyện đó… chắc là không đến mức vậy đâu. Dù sao thì chúng tôi cũng đã đưa cô gái đó tới đây rồi."

Thường Toàn không chần chừ:
"Đi, dẫn tôi đến gặp cô ta."

Thường Gia Ngôn hỏi với theo:
"Ông ơi, con có cần đi theo không?"

Thường Toàn liếc anh một cái, giọng chẳng mấy kiên nhẫn:
"Con đi theo có giúp được gì không? Ở lại đây đi."

Thường Gia Ngôn ngượng ngùng:
"Dạ… vâng."

Kỷ Hòa cũng không đi theo. Cô chọn tiếp tục dạo quanh những gian trưng bày khác, cảm thấy như có điều gì đó chưa đúng.

Còn lại một mình, Thường Gia Ngôn đứng yên, ánh mắt nhìn theo bóng ông nội khuất dần.

Thường Toàn vội vã đi đến chỗ nhân viên báo tin. Vừa đến nơi, ông đã thở hổn hển, lập tức cất giọng:
"Người đâu? Cô gái đó đâu rồi?"

Trong đầu ông không ngừng suy nghĩ – năm xưa Hoa Vô Ngân có thể giả dạng chính ông, thì việc giả làm một cô gái cũng chẳng có gì khó khăn.

Ông không thể bỏ qua bất kỳ cơ hội nào, dù là nhỏ nhất.

Trước mặt ông là một cô gái trẻ, vóc dáng nhỏ nhắn, gương mặt xinh xắn, có chút rụt rè. Cô mặc một chiếc váy đỏ rực rỡ, càng khiến làn da trắng như tuyết của cô thêm nổi bật.

Thường Toàn vốn chẳng phải người dễ mềm lòng, nhưng đứng trước một cô gái xinh đẹp thế này, ông cũng không thể giữ vẻ nghiêm khắc như thường. Giọng ông dịu đi một chút:
"Cô ta kỳ lạ ở điểm nào?"

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!