Cuộc gọi kết thúc, Kỷ Hòa đặt điện thoại xuống, nhấp một ngụm trà nóng để xoa dịu cảm giác đắng chát trong cổ họng. Câu chuyện về hai anh em này thật sự khiến người ta đau lòng.
Cô ngồi lặng một lúc lâu, rồi mới hít sâu lấy lại bình tĩnh, tiếp tục kết nối ngẫu nhiên với một người khác.
Màn hình hiện lên hình ảnh một người đàn ông mặc vest phẳng phiu, dáng vẻ chỉn chu và lịch lãm. Nhưng trái ngược với vẻ ngoài ấy, phía sau anh ta lại là một bức tường đất vàng loang lổ, khung cảnh xung quanh cũ kỹ, như thể không thuộc về cùng một thế giới với anh ta.
Người đàn ông này tên là Đường Sâm. Anh ta vừa thanh toán phí xem bói, câu đầu tiên liền hỏi: "Streamer, cô đã từng nghe đến 'người giữ thôn' chưa?"
Ánh mắt Kỷ Hòa lóe lên, cô lắc đầu: "Chưa từng nghe qua."
Không chỉ cô, mà ngay cả nguyên chủ cơ thể này cũng chưa từng biết đến danh xưng ấy.
Bình luận nhanh chóng sôi nổi hẳn lên:
"Thỏ trắng nhỏ của gấu lớn: Người giữ thôn? Là người bảo vệ thôn làng à?"
"Ngôn Hữu Hữu Hữu: Từ này nghe có vẻ rất cổ xưa, đúng không? Tôi nhớ ông bà mình từng nhắc đến, nhưng hình như bây giờ không còn ai như vậy nữa."
"Xin chào trở về Nam Thiên: Tôi từng nghe nói về họ! Ở thôn bên cạnh quê tôi cũng có người giữ thôn, nhưng rất hiếm khi thấy họ xuất hiện, chỉ khi có đám tiệc lớn, họ mới lộ diện giúp đỡ."
"Hoàng Tử đóng hộp: Vậy rốt cuộc người giữ thôn là ai?"
Đường Sâm không nhìn thẳng vào màn hình, ánh mắt anh ta phảng phất như đang chìm vào ký ức xa xăm.
"Chú tôi chính là một người giữ thôn."
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!