Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh

Ngay từ khoảnh khắc đầu tiên nhìn thấy Kỷ Hòa, sắc mặt tươi tỉnh của Điền Nhược Kỳ liền tối sầm lại, như thể tâm trạng vừa bị dội một gáo nước lạnh.

Cô ta lập tức sà vào lòng Đỗ Lỗi, giọng nũng nịu nhưng không giấu được sự khó chịu:
"Anh Đỗ, sao lại gặp cô ta ở đây chứ..."

Đỗ Lỗi hơi nhíu mày, ánh mắt sắc lạnh thoáng qua khi nhìn về phía Kỷ Hòa, sau đó buột miệng hỏi:
"Kỷ Hòa?"

Điền Nhược Kỳ nghe thấy giọng điệu kia thì lập tức cảnh giác, trong lòng bất an, không nhịn được liền thăm dò:
"Anh biết cô ta à? Cô ta là ai vậy? Có quan hệ gì với anh không?"

Trong lúc nói, thần sắc cô ta không giấu được vẻ thấp thỏm. Vì sợ nếu Đỗ Lỗi có chút cảm tình hay chú ý nào với Kỷ Hòa, thì e là vị trí của cô ta bên cạnh hắn sẽ không còn vững chắc.

May mắn thay, Đỗ Lỗi khẽ bật cười, nhưng tiếng cười lại mang theo vẻ lạnh lẽo:
"Người quen cũ thôi. Danh tiếng của cô ta, anh nghe từ lâu rồi, chỉ là chưa có dịp chính thức tiếp xúc."

Hắn dừng một chút, rồi đột nhiên nhớ lại chuyện cũ, ánh mắt tối lại:
"Hồi trước anh từng hứa với Ngu Dịch, nói sẽ để cậu ta debut trên chương trình 'Con đường ánh sao'. Mọi thứ đều chuẩn bị xong xuôi, đạo diễn, ban giám khảo, cả ê-kíp anh cũng đã dặn dò hết. Ai ngờ, nửa đường lại nhảy ra một Kỷ Hòa, tố cáo Ngu Dịch đạo nhạc!"

Hắn cười khẩy một tiếng:
"Cô ta nghĩ mình là ai chứ? Ngu Dịch đạo nhạc hay không, chẳng lẽ anh không biết? Thời buổi này, ai còn tự sáng tác nữa? Cứ nhìn quanh showbiz bây giờ đi, người nào chẳng vay mượn, chắp vá? Ngay cả trong giới phim ảnh, văn chương, thứ gọi là 'nguyên bản' cũng chẳng còn mấy ai tin nữa. Xưa đã có câu, 'văn chương trong thiên hạ đều là sao chép', không phải vô cớ mà có đâu. Ấy vậy mà Kỷ Hòa lại cứ làm ra vẻ thanh cao, nhất quyết phá vỡ cái luật ngầm này!"

"Thật nực cười..."

Nói tới đây, sắc mặt Đỗ Lỗi đã đen kịt.

Ban đầu, hắn còn vỗ ngực cam đoan với Ngu Dịch rằng chỉ cần tham gia chương trình, cậu ta chắc chắn sẽ nổi tiếng. Nhưng kết quả thì sao? Không những Ngu Dịch bị loại khỏi chương trình, mà hắn cũng mất mặt, trở thành trò cười cho cả giới.

Mối hận này, Đỗ Lỗi đương nhiên không thể nuốt trôi.

Nghe đến đây, cuối cùng Điền Nhược Kỳ mới thở phào nhẹ nhõm. May quá, Đỗ Lỗi đứng về phía cô ta. Nếu hắn mà để mắt đến Kỷ Hòa thì cô ta chắc tức đến phát khóc.

Điền Nhược Kỳ đảo mắt một vòng, rồi nhanh nhảu châm dầu vào lửa:
"Giám đốc Đỗ, cô ta ghê gớm như vậy, sao anh không dạy cho cô ta một bài học? Chẳng lẽ cứ để cô ta thích làm gì thì làm à?"

Đỗ Lỗi liếc cô một cái, cười lạnh:
"Thôi nào, thu lại mấy chiêu trò nhỏ của cô đi. Cô nghĩ tôi không nhìn ra sao?"

Điền Nhược Kỳ bị dội gáo nước lạnh, lập tức im bặt, không dám nói thêm câu nào.

Nhưng Đỗ Lỗi lại đổi giọng, trầm ngâm:
"Nhưng đúng là cô ta cần được cảnh cáo một trận. Nếu không, cô ta sẽ nghĩ mình có thể muốn làm gì thì làm."

Lễ hội thời trang phong cách dân tộc lần này, hầu hết các thương hiệu lớn đều có mối quan hệ với hắn. Đỗ Lỗi xoa cằm, trong đầu nhanh chóng lóe lên một ý tưởng không mấy tốt lành...

Còn về phía Kỷ Hòa.

Sau khi hoàn tất khâu trang điểm và làm tóc, cô đang chuẩn bị thay đồ thì bất ngờ có một cô trợ lý trẻ hốt hoảng lao vào phòng.

Mặt cô trợ lý trắng bệch, nước mắt giàn giụa, giọng run rẩy như sắp khóc:
"Cô Kỷ Hòa... xảy ra chuyện rồi!"

Cô ta run rẩy đưa bộ đồ trong tay ra:
"Bộ trang phục biểu diễn của cô... áo khoác bị đổ mực mất rồi."

Lâu Gia Thụ đứng bên cạnh vừa nhìn thấy liền cau mày:
"Sao lại thành ra thế này? Mực ở đâu ra?"

Chiếc áo khoác trắng tinh vốn là điểm nhấn trong tổng thể trang phục của Kỷ Hòa, giờ bị loang một vệt mực đen rõ rệt. Mặc dù diện tích không lớn nhưng dưới ánh đèn sân khấu và ống kính độ nét cao, vết bẩn ấy chắc chắn sẽ bị nhìn thấy rõ mồn một.

Trợ lý nhỏ cuống quýt:
"Tôi không biết sao lại thế... Quần áo rõ ràng vẫn để yên ở đó. Khu vực hậu trường đều kiểm soát ra vào chặt chẽ, không ai được phép tự tiện vào cả. Nhưng đến lúc quay lại thì nó đã như vậy rồi..."

Cô ta càng nói càng lắp bắp, rõ ràng là vô cùng hoảng loạn và bất an.

Lâu Gia Thụ lập tức hỏi:
"Vậy còn bộ đồ dự phòng đâu? Mang ra ngay đi!"

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!