Bác gái tóc xoăn cũng sực tỉnh, ngạc nhiên nói:
“Đúng đúng! Nó không phải đi cùng anh trai mình à? Sao giờ lại có một mình thế này?”
Những người xung quanh nghe vậy cũng bàn tán xôn xao.
Hai anh em cậu bé xuất hiện ở khu vực gần chùa Vân Thủy từ tháng trước.
Người ta nói rằng bọn trẻ là trẻ lang thang từ nơi khác đến, không có nơi nương tựa nên chỉ có thể đi ăn xin.
Anh trai cậu vẫn chưa đến tuổi trưởng thành nên không ai dám thuê làm việc gì, nhưng cậu ấy rất chăm chỉ, ai giao việc vặt gì cũng làm. Khi xin ăn, đa phần là cậu bé nhỏ đi xin, còn anh trai sẽ tranh thủ làm những việc vặt kiếm thêm chút tiền lẻ.
Dân cư quanh đây đa phần là người tốt bụng, thấy hai đứa nhỏ đáng thương mà ngoan ngoãn, nên cũng thường xuyên giúp đỡ.
Giờ nhìn thấy cậu bé nhỏ gầy yếu nằm trên cáng, nhiều người không khỏi đau lòng.
Đúng lúc này, một người đứng gần đó nói nhỏ:
“Mấy người chưa nghe sao? Hai ngày trước, thằng nhóc lớn đó chọc phải Trương Cường nên bị đánh đến nhập viện, giờ vẫn còn hôn mê đấy!”
“Cái gì?”
Đám đông lập tức ồn ào hẳn lên.
Trương Cường là con trai một gia đình giàu có trong vùng, nhà hắn có một căn biệt thự to lớn, thậm chí còn có cả vườn cây ăn trái. Từ nhỏ đã được nuông chiều, tính tình ngang ngược, chẳng coi ai ra gì.
Hà Miểu đứng bên cạnh bác gái, nghe rõ từng câu từng chữ.
Trong khi đó, những người đang theo dõi buổi livestream cũng sôi sục.
[Cái quái gì vậy? Bị đánh nhập viện sao? Bảo sao em trai lại ở một mình trong căn nhà gỗ, còn sốt cao nữa!]
[Hai anh em này khổ quá, cô Miểu Miểu, cô gửi số tài khoản đi, tôi sẽ chuyển tiền giúp đỡ bọn nhỏ!]
[Tôi cũng quyên góp! Mọi người gom tiền giúp hai anh em đi!]
[Cái tên Trương Cường đó là ai mà dám làm chuyện như vậy?]
Hà Miểu nhìn thấy bình luận sục sôi thì vội vàng trấn an:
“Mọi người đừng lo, tôi sẽ đến bệnh viện xem tình hình trước, sau đó sẽ cập nhật thêm.”
Cô bước lên xe cứu thương, vừa đúng lúc máy quay hướng về phía cậu bé nằm trên cáng.