Điền Nhược Kỳ nghe vậy thì cảm thấy nhẹ cả lòng. Dù sao thì mục tiêu ban đầu của cô cũng là tăng độ nhận diện, nếu có thể rút lui êm đẹp thì cũng không tệ.
Thế nhưng cô không ngờ rằng, tin tức cô chuẩn bị rời đi lại khiến bác gái Triệu – chủ nhà mà cô ở nhờ – có phản ứng rất kỳ lạ.
Sáng hôm ấy, khi Điền Nhược Kỳ còn đang nằm lười trên giường, bác gái Triệu đã bất ngờ chạy thẳng vào phòng, vẻ mặt sốt ruột:
"Tiểu Điền! Cháu sắp đi thật hả? Khi nào cháu đi?"
Điền Nhược Kỳ ngái ngủ đáp:
"Dạ… tối nay cháu sẽ rời đi."
"Không được! Cháu không thể đi được!" – bác gái nói, mặt mày căng thẳng.
Điền Nhược Kỳ trợn tròn mắt, ngồi bật dậy:
"Hả? Tại sao lại không thể đi? Cháu chỉ đến quay game show thôi mà…"
Bác gái Triệu thản nhiên đáp:
"Thì chẳng phải cháu là con dâu do đoàn chương trình sắp xếp cho nhà bác à?"
Điền Nhược Kỳ sững người tại chỗ.
“…Bác nói gì cơ ạ?!”
Cô chết lặng trong vài giây. Trong đầu chỉ còn một câu: Bác gái này điên rồi à?!
Bác gái Triệu nghiêm mặt nói tiếp:
"Nếu không phải là con dâu, thì sao cháu lại đòi ở trong nhà bác? Cháu đã vào ở trong nhà họ Triệu của bác, chẳng phải cũng là người nhà họ Triệu rồi sao? Cháu phải gả cho người nhà bác, rồi sinh con đẻ cái, như vậy mới hợp lẽ!"
Điền Nhược Kỳ kinh ngạc đến nghẹn họng, cố giữ bình tĩnh phân trần:
"Cháu không hiểu bác đang nói gì... Chương trình có thỏa thuận rõ ràng, đã chi tiền để gia đình bác cho chúng cháu ở nhờ và hỗ trợ quay hình. Cháu chỉ ở tạm nhà bác thôi, sao lại thành ra muốn làm con dâu nhà bác rồi?"
Bác gái Triệu làm như không nghe thấy, giọng đầy ép buộc:
"Cháu chính là con dâu nhà họ Triệu! Nếu không, sao bác lại cho cháu ăn trứng gà, lại còn mua đồ cho cháu mặc? Bác đâu phải người làm từ thiện!"
Rồi bà ta nhắc đến một cô gái khác từng đến trước:
"Cô Tiểu Lương trước kia ấy à, nhìn là biết không phải đứa ngoan hiền – trang điểm đậm, váy thì ngắn cũn, giày cao gót lênh khênh. Bác còn tưởng ekip chương trình định gả cô ta vào nhà bác, nghĩ mà phát ngán! May mắn sao sau đó lại đổi sang cháu. Bây giờ Tuấn Kiệt nhà bác vừa mắt cháu lắm, bác cũng hài lòng lắm. Thế chẳng phải chuyện tốt à?"