Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh

"Chỉ cần không phải ma là được..." Nhưng ngay sau đó, sắc mặt cô ta đổi sang giận dữ. "Rốt cuộc là tên khốn nào? Ai dám nhìn trộm tôi thay quần áo?!"

Cô ta càng nói càng tức giận, nghiến răng: "Tôi là người nổi tiếng đấy! Ai cho phép đám dân thường ở đây động vào ánh mắt bẩn thỉu như vậy chứ?"

Kỷ Hòa bình tĩnh đáp: "Vậy thì phải điều tra. Phải tìm xem mảnh vải này thuộc về ai."

Điền Nhược Kỳ chăm chú nhìn một hồi, rồi bỗng thốt lên: "Khoan đã... Mảnh quần áo này... nhìn quen lắm. Hình như là của con trai nhà họ Phan – nơi tôi đang ở trọ..."

Khi Điền Nhược Kỳ mới đến ở, cô chỉ gặp con trai nhà chủ một lần. Anh ta tên là Phan Hào, khoảng hai mươi tuổi, gương mặt xấu xí, dáng vẻ quê mùa, ánh mắt lại luôn tràn ngập ham muốn khi nhìn cô.

Ngay từ cái nhìn đầu tiên, Điền Nhược Kỳ đã thấy chán ghét. Cô không ưa nổi kiểu đàn ông như vậy – tầm thường, thấp kém nhưng lại có cái ảo tưởng rằng bản thân xứng đáng với người khác. Cô nghiến răng nghĩ thầm: "Tôi là ai chứ? Một kẻ như anh ta mà cũng dám có suy nghĩ mơ mộng đến tôi sao? Cóc ghẻ mà đòi ăn thịt thiên nga à!"

Vì chương trình ghi hình chỉ kéo dài thêm vài ngày, Điền Nhược Kỳ cố nhịn. Cô ta vẫn giữ hình tượng chuyên nghiệp, chỉ tập trung vào công việc, ăn uống đúng giờ, tuyệt nhiên không hề tiếp xúc hay bắt chuyện thêm với Phan Hào.

Không ngờ, hôm nay anh ta lại dám nhìn trộm cô thay quần áo!

Điền Nhược Kỳ tức đến mức phát run. Cô ta lao thẳng đến chỗ đạo diễn Lý Mậu, gương mặt căng thẳng, giọng sắc bén vang lên giữa sân:

"Đạo diễn Lý, sao có thể để xảy ra chuyện như thế này chứ? Tôi thật sự không thể tiếp tục ghi hình trong điều kiện thế này được! Tôi sống ở đây, vậy an toàn cá nhân của tôi ai đảm bảo? Hôm nay là nhìn trộm, còn sau này thì sao? Ai biết sẽ xảy ra chuyện gì tiếp theo!"

Thường ngày, bên cạnh mỗi khách mời đều có ít nhất hai quay phim theo sát, nên hiếm khi xảy ra chuyện nguy hiểm. Nhưng lần này lại khác. Vì vụ án mạng bất ngờ, gần như toàn bộ ê-kíp đều chạy đến hiện trường để xem xét tình hình. Lúc đó, chỉ còn lại một mình Điền Nhược Kỳ ở trong phòng.

Lý Mậu lúng túng, liên tục cúi đầu xin lỗi:

"Tiểu Điền, thật sự xin lỗi. Việc này là sơ sót của chúng tôi. Vậy thế này nhé, tôi sẽ nhanh chóng thu xếp chỗ ở khác cho cô. Ngoài ra, sẽ có thêm vài quay phim túc trực bên cạnh. Nếu có chuyện gì bất thường, cô chỉ cần hô lên, sẽ có người đến ngay. Được không?"

Không thể phủ nhận, đây là lỗi của ê-kíp. Họ đã quá chủ quan, không tính đến việc nguy hiểm có thể đến từ chính người dân trong thôn.

Dù được trấn an, sắc mặt Điền Nhược Kỳ vẫn không giãn ra. Nhưng cô ta cũng biết rõ vị trí của Lý Mậu trong ngành giải trí. Là đạo diễn nổi tiếng, nếu cô ta gây khó dễ vào lúc này thì sau này muốn tiếp tục hợp tác sẽ rất khó khăn. Cuối cùng, dù tức giận vẫn phải gật đầu chấp nhận.

Chuyện lần này đã khiến mọi người trong đoàn dần nhìn nhận lại thôn làng vốn tưởng hiền hòa này. Một vụ án mạng đẫm máu vừa xảy ra, giờ lại thêm hành vi xấu hổ kia – không khí trong đoàn ghi hình trở nên ngột ngạt và căng thẳng như có lưỡi dao treo lơ lửng trên đầu.

Dù không nói ra, nhưng ai cũng mang nặng nỗi bất an trong lòng. Lý Mậu hiểu điều đó, nên không trách mắng nặng lời ai cả.

Dù sao, cũng là người trẻ. Bị dồn ép giữa những chuyện kinh khủng như vậy, lo sợ là điều không thể tránh khỏi.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!