Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh

Lương Điềm Điềm đứng ngay cạnh, sững người.

[… Ý gì đây trời? Bà ta nói câu đó trước mặt Điềm Điềm luôn à?]
[Bác gái Triệu này ăn nói kỳ quá. Ý gì mà 'nếu cháu đến nhà bác ở thì tốt quá'? Coi như không có Điềm Điềm đứng kế bên à?]
[Cũng mới gặp nhau được mấy lần thôi mà? Làm quá lên rồi đấy…]

[Thật là khó xử thay cho Lương Điềm Điềm... Không phải mình tôi cảm thấy thế đúng không? Từ hôm qua đã thấy bác gái Triệu tỏ thái độ khó chịu với Điềm Điềm nhà chúng tôi rồi.]
[Tôi cứ tưởng khách mời đều nhận thù lao như nhau cơ mà? Ở nhà ai cũng như nhau thôi, sao lại nhắm vào mỗi Điềm Điềm thế?]
[Thật ra tôi thấy vấn đề nằm ở phong cách ăn mặc. Điềm Điềm vốn xuất thân từ nhóm nhạc nữ, ăn mặc hiện đại, có phần nổi bật. Còn Điền Nhược Kỳ thì trông gọn gàng, nền nã, lại hợp mắt người lớn tuổi.]

Điền Nhược Kỳ tất nhiên cũng không ngốc. Cô ta sớm đã nhận ra sự khác biệt trong thái độ của bác gái Triệu.
Thấy Lương Điềm Điềm sắc mặt tối sầm, cô ta như được dịp thắng thế, cố tình cười thật tươi, ngọt ngào nói với bác gái:

"Cháu cũng rất quý bác ạ. Tiếc là không rút trúng thăm để được đến nhà bác ở."

Bác gái Triệu lập tức vui vẻ:

"Ôi dào, có gì đâu mà tiếc! Cháu muốn đến thì lúc nào chả được! Nhà bác lúc nào cũng mở cửa chào đón cháu!"

Nói xong, ánh mắt bà lướt xuống tay của Điền Nhược Kỳ, rồi đột ngột đổi giọng:

"Ấy chết, cháu giặt chậm quá đó nha! Thế này thì sau này làm sao lo được việc nhà? Thôi để bác chỉ cho, cứ học theo bác là biết ngay."

Nụ cười trên mặt Điền Nhược Kỳ như bị keo xịt tóc cố định lại, cứng đờ:
"Dạ...?"

Bác gái Triệu tưởng cô đang từ chối, lại càng sốt sắng:

"Ôi giời ơi, cháu không biết làm việc nhà thì sao được? Việc nhà con gái phải biết, không thể ỷ lại được! Làm nhiều là quen thôi mà!"

Nói rồi, bà không khách sáo kéo thùng đồ của Tô Chiếu An đến đặt trước mặt Điền Nhược Kỳ:

"Nè, giặt thêm vài thùng là thành thạo ngay!"

Điền Nhược Kỳ: "..."

Cô ta sững người. Cái gì cơ? Cô ta đâu có nói muốn giặt thêm đâu chứ!

Bây giờ thì đúng là tự vác đá đập chân mình.
Cô ta vốn không muốn đụng vào nước, thế mà giờ lại bị ép giặt hết thùng này tới thùng khác.

Bác gái Triệu vẫn nhiệt tình như không có chuyện gì, khiến cho dù có bao nhiêu ấm ức trong lòng, Điền Nhược Kỳ cũng không thể phản bác, chỉ có thể cúi đầu lặng lẽ giặt.

Tô Chiếu An thấy vậy thì ái ngại, định lên tiếng:

"Hay là để em giặt phần của em—"

Nhưng chưa kịp nói hết câu đã bị bác gái Triệu trừng mắt:

"Không được! Thùng đó để Tiểu Điền giặt hết! Cậu làm gì mà chen vào?"

Tô Chiếu An: "..."

Anh biết mình không phải là người giỏi ăn nói, thấy bà Triệu quyết liệt quá thì đành im lặng, để mặc cho Điền Nhược Kỳ tiếp tục ngồi xổm bên bờ sông, vật lộn với đống quần áo bẩn.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!