Ai đó đã từng viết rằng:
"Vào lúc đó, bạn còn quá trẻ và không biết rằng tất cả những món quà do số mệnh ban tặng đều có một mức giá, một cái giá đã được ấn định từ trước một cách âm thầm."
Nếu như Sầm Ninh biết được vào đêm hôm đó cô sẽ phải mất đi thứ gì, có lẽ cô sẽ không kiên định với lựa chọn ban đầu của mình.
Sau buổi lễ thời trang, cô trở về nhà. Thang Tiêu vẫn chưa về.
Cô đoán anh ta lại đi chơi với đám bạn bè, vì trước giờ anh ta luôn như vậy. Nhưng nếu anh ta ra ngoài chơi thì cũng tốt, ít nhất sẽ không làm phiền cô. Vì nếu Thang Tiêu về nhà, cô lại phải hầu hạ anh ta. Cô thầm mong anh đừng về đêm nay. Nếu không, anh ta sẽ lại mang theo mùi rượu nồng nặc và làm phiền cô thêm một lần nữa.
Khoảng mười giờ tối, Sầm Ninh cảm thấy vô cùng mệt mỏi và thiếp đi trên giường.
Cô không biết đã ngủ bao lâu, nhưng đột nhiên, một đôi tay mạnh mẽ kéo cô ra khỏi chăn.
Lực kéo khiến tóc cô đau nhức, Sầm Ninh không nhịn được mà nhe răng, trợn mắt.
Ngay sau đó, một giọng nói quát lớn vang lên bên tai cô:
"Hôm nay cô bị cái gì vậy? Nhìn mấy bức ảnh mà báo chí chụp cô kìa! Quá xấu xí, trông như bà cô già, chỉ nhìn thôi đã khiến người ta phát ngán rồi!"
Là Thang Tiêu, cuối cùng anh ta cũng về.
Anh ta giơ chiếc điện thoại lên trước mặt cô, ánh sáng từ màn hình làm Sầm Ninh phải nheo mắt vì quá chói.
Trên điện thoại là những tin tức hot search về cô, những từ khóa đang tràn ngập trên mạng:
#TrạngTháiCủaSầmNinh
#GiáTrịNhanSắcCủaSầmNinhĐượcThầnThánhHóa?
Sầm Ninh cố gắng tránh đi, mệt mỏi nói:
"Nhưng trên cánh tay và đùi em có nhiều vết bầm tím lắm, không thể mặc mấy bộ quần áo đó được đâu..."
Ý cô là, đó mới là lý do chính, sao cô lại bị chỉ trích như vậy? Thang Tiêu không muốn nghe, anh ta nổi giận quát lớn:
"Đó là vấn đề của cô à? Cô còn dám cãi lại tôi sao, con khốn!"