Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Xuyên Thành Thiên Kim Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn, Tôi Đành Livestream Đoán Mệnh

Điều Thường Nhã muốn không phải là có người đến trừ tà hay không.

Nếu thật sự chỉ muốn trừ tà, thì chẳng phải tìm Kỷ Hòa hay Thường Toàn sẽ nhanh và tiện hơn sao?

"Không," cô lắc đầu, ánh mắt kiên định. "Tôi thật sự rất thích bộ váy cưới đó. Kiểu dáng này tôi đã tìm rất lâu mới thấy, gần như là thiết kế trong mơ của tôi. Nếu có thể điều tra rõ ràng bộ váy cưới này mang theo lời nguyền gì, rồi tìm cách hóa giải, vậy thì tôi sẽ không cần lo lắng gì nữa."

Diêu Thần hơi sững người.

Anh không ngờ một cô gái trẻ như vậy lại gan dạ đến thế.

Anh không hề biết Thường Nhã là người mang huyết mạch nhà họ Thường – từ nhỏ đã tiếp xúc với thuật huyền học, sớm đã không còn sợ ma quỷ. Với cô, cho dù là tà ma quỷ quái... cũng đều có điểm yếu cả.

Dù sao cũng là mua váy cưới, Diêu Thần đoán cô chắc cũng sắp kết hôn rồi. Anh suy nghĩ một lúc, rồi nói:

"Thấy cô thích bộ váy đó như vậy, tôi sẽ giúp cô một lần. Tôi sẽ hỏi mẹ tôi, xem rốt cuộc chuyện này là thế nào..."

...

Diêu Thần vốn là người tốt bụng, sau khi cúp máy liền đi tìm mẹ mình ngay.

Nhưng không ngờ, vừa mới nói rõ ý định, mẹ anh – người phụ nữ ngồi trên xe lăn – lập tức toàn thân run rẩy dữ dội, giống như đang phát bệnh động kinh.

Bà lắp bắp, giọng run như sắp bật khóc:

"Đừng... đừng tìm tôi... Chuyện năm xưa... không phải tôi hại cô ấy... Tôi chỉ là người gả vào nhà họ Diêu thôi, tôi cũng là người ngoài... Nếu cô muốn báo thù... thì đừng tìm đến tôi..."

Nói đến đây, cơ thể bà lại bắt đầu co giật mạnh hơn, miệng phát ra những âm thanh kỳ quái, như không còn khống chế được bản thân.

Tiếng động quá lớn khiến bố của Diêu Thần – lúc đó đang ở trong phòng làm việc – cũng phải chạy ra.

Sau khi cùng nhau vất vả trấn an mẹ, ông nghiêm giọng trách móc con trai:

"Diêu Thần! Con đang làm cái gì vậy? Con không biết sức khỏe mẹ con không tốt à? Rốt cuộc con đã nói gì với bà ấy?"

Trong mắt ông, chuyện này rõ ràng là do Diêu Thần làm mẹ bị kích động.

Diêu Thần đứng ngẩn ra một lúc, rồi lí nhí đáp:

"Con chỉ... chỉ hỏi bà ấy về bộ váy cưới cất trên gác mái thôi... Con muốn biết lai lịch của nó."

Đến nước này, Diêu Thần cũng bắt đầu cảm thấy có điều gì đó không ổn.

Anh chợt nhớ lại chiếc rương chứa bộ váy ấy – không chỉ bị khóa lại bằng ổ khóa lớn nặng trịch, mà còn dán đầy những tờ giấy vàng.

Lúc đó anh không hiểu gì, nhưng giờ thì đại khái cũng đoán được… những tờ giấy đó chính là bùa chú trấn tà.

Bố anh nghe xong, không nói gì một lúc lâu, sắc mặt trầm xuống, động tác hút thuốc cũng trở nên căng thẳng hơn. Khói thuốc vấn vít quanh người ông.

Cuối cùng, ông buông tiếng thở dài nặng nề:

"Lai lịch của bộ váy cưới đó... phải kể từ đời cụ cố của con."

...

Khi ấy, đất nước còn chìm trong thời loạn, chiến tranh, quân phiệt nổi dậy khắp nơi. May mắn thay, nhà họ Diêu vốn là một gia tộc lâu đời, gốc rễ vững chắc, dù gió tanh mưa máu bên ngoài cũng không ảnh hưởng nhiều đến họ.

Con cháu trong nhà vẫn sống an nhàn, sung sướng, hưởng thụ mọi đặc quyền của gia đình trâm anh thế phiệt.

Thế hệ trẻ nhà họ Diêu thời ấy chỉ có hai người con trai.

Người anh cả – Diêu Khải – thể trạng yếu ớt, chưa đến tuổi trưởng thành thì đã qua đời vì bệnh.

Chỉ còn lại người con trai út – Diêu Phú – là niềm hy vọng duy nhất của cả dòng họ.

Diêu Phú từ nhỏ đã được cưng chiều hết mực. Người trong nhà muốn gì chiều đó, chưa từng nặng lời với anh ta nửa câu. Vì thế mà anh ta hình thành tính cách ngạo mạn, hoang phí, sống như một cậu ấm ăn chơi trác táng đúng nghĩa.

Thế nhưng may mắn thay, dù tính tình không tốt nhưng bản chất anh ta lại không phải người độc ác.

Ngày ngày, Diêu Phú chìm đắm trong tửu lâu. Cũng tại đó, anh quen biết một người con gái tên là Già Nguyệt.

Cô là một con hát – chuyên hát múa mua vui trong các buổi tiệc – không ai biết tên thật của cô là gì, chỉ biết “Già Nguyệt” là nghệ danh.

Diêu Phú nhanh chóng mê đắm cô đến mức mất kiểm soát.

Người ta vẫn nói "công tử mê đào hát", quả không sai. Bao nhiêu tiền bạc, trang sức, váy vóc, anh đều mang đến tặng cô. Cuối cùng, cũng khiến trái tim của Già Nguyệt rung động.

Anh ngỏ lời cầu hôn, và cô đồng ý.

Chuyện này nhanh chóng lan đến tai gia đình họ Diêu.

Khi Diêu Phú dẫn Già Nguyệt về nhà, cha mẹ anh giận đến mức suýt ngất xỉu.

Thân là một gia tộc danh giá, làm sao họ có thể chấp nhận một con hát bước chân vào cửa chính?

Nhưng Diêu Phú lại vô cùng cứng đầu.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!