Kỷ Hòa thản nhiên nói:
"Oán linh chưa tan, căn nhà này mãi mãi không thể bán được."
Lời nói nhẹ bẫng, nhưng lại khiến những khán giả trong phòng livestream lạnh sống lưng.
["Oán linh? Là kiểu oan hồn chết không cam tâm mà tôi biết đó hả?"]
["Khoan đã, chủ nhà nói mẹ anh ta đã chết. Liên hệ với con diều kia... Đừng nói oán linh chính là người mẹ đã chết ấy nhé?!"]
["Căn nhà đó là nhà ma sao?"]
["Nhắc đến nhà ma, tôi lại nhớ tới Quái Vật Nhỏ. Không biết bây giờ anh ta sao rồi?"]
...
Trên sân thượng.
Ánh mặt trời rực rỡ trải dài khắp nơi.
Hai người đàn ông nằm dài trên ghế tắm nắng, tận hưởng khoảnh khắc thư thái hiếm có.
Nhưng bầu không khí yên bình này chỉ kéo dài được vài giây—
Bởi vì lúc này, Cổ Nhân và người quay phim mỗi người đang cầm một chiếc điện thoại, chăm chú xem livestream của Kỷ Hòa.
Càng xem, ánh mắt họ càng trở nên nghiêm trọng.
Cho đến khi đọc đến phần bình luận nhắc tới "nhà ma"—
Hai người đồng thời quay đầu nhìn nhau.
Và ngay lập tức, thứ đập vào mắt đầu tiên chính là ấn đường đen thui của đối phương.
Cả hai đều im lặng vài giây.
Sau đó...
Mếu máo, sắp khóc tới nơi!
"Oán linh!"
Trương Lực rùng mình, cơ thể run lên bần bật, sắc mặt lập tức tái mét.
Hóa ra căn nhà đó thật sự có ma!
Anh ta hoảng sợ, vội vàng nhìn Kỷ Hòa cầu cứu:
"Đại sư, cô mau giúp tôi! Chuyện này phải giải quyết thế nào? Tôi thật sự không thể ăn thêm được nữa!"
Kỷ Hòa điềm nhiên đáp:
"Anh cứ làm theo yêu cầu của tôi, mời bà ta ra khỏi người anh là được."
Cô vốn đã có dung mạo xinh đẹp, giờ lại không trang điểm, mái tóc búi cao, khí chất thanh lãnh như đóa sen mọc trong nước, vừa cao quý vừa tinh khiết.
Hình ảnh ấy khiến Trương Lực đang hoảng loạn cũng thấy lòng bình tĩnh hơn đôi chút.
Kỷ Hòa biết chuyện này chỉ là tai bay vạ gió đối với Trương Lực, vì vậy cô tiếp tục nói:
"Một lát nữa anh đi mua vài cây hương, đèn cầy, nếu có tiền vàng thì cũng mua luôn. Sau đó thắp hết tất cả hương lên, đợi đến khi hương cháy hết, gom tro lại rồi mang đến căn nhà đó, rải xung quanh. Như vậy là xong."
Trương Lực chớp mắt mấy cái, ngạc nhiên thốt lên:
"Chỉ vậy thôi sao?"
Anh ta cứ tưởng phải làm gì đó ghê gớm hơn.
"Không cần làm gì khác à? Tôi thấy trong phim đuổi ma toàn phải mở đàn pháp, bày trận linh tinh mà?"
Anh ta yếu ớt lên tiếng, thật sự rất bất ngờ.
Thậm chí, anh ta còn chuẩn bị tinh thần phải cắt chút thịt, nhỏ chút máu rồi.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!