Ngay lúc Kỷ Hòa đang gọi điện cho Hạ Phong, Lương Điềm Điềm bất ngờ tháo chiếc vòng cổ và vòng tay của mình, đặt vào tay cô.
Kỷ Hòa hơi sững người, ngạc nhiên hỏi: "Em làm gì vậy?"
Lương Điềm Điềm cười tươi, giọng nói đầy chân thành: "Chị đeo vào đi, chị Kỷ Hòa! Em còn một sợi dây chuyền khác với đôi bông tai mà, không sao đâu ạ!"
Nhìn thấy vẻ ngỡ ngàng của Kỷ Hòa, cô ấy tiếp tục giải thích: "Không phải bọn họ không cho chị lên sân khấu vì không có trang sức sao? Giờ chị cũng có rồi nè!"
Kỷ Hòa cầm lấy sợi dây chuyền và vòng tay, trong lòng bỗng dâng lên một cảm giác ấm áp khó tả.
Lương Điềm Điềm... đứa nhỏ ngốc nghếch này...
Thấy Kỷ Hòa vẫn im lặng, Lương Điềm Điềm tưởng cô không muốn nhận, liền sốt sắng nói: "Không sao đâu chị, Boundless cũng không phải thương hiệu lớn gì cho cam, cùng lắm thì sau này em không hợp tác với họ nữa là được!"
Cô ấy bĩu môi, giọng điệu có chút bướng bỉnh: "Chị đã cứu mạng em, hơn nữa chị là bạn của em, em nhất định phải giúp chị! Nếu chị không nhận thì em sẽ giận đó! Lát nữa em cũng không thèm lên sân khấu luôn!"
Kỷ Hòa bật cười, nhẹ nhàng nói: "Cảm ơn em."
Trong lòng cô khẽ thở dài một hơi.
Tốt quá.
Mặc dù cô bị đuổi ra khỏi nhà họ Kỷ, nhưng cô đâu có một mình?
Cô có Lương Điềm Điềm, có Lương Nhất Hủ, có Hạ Phong, có La Dặc...
Xung quanh cô còn rất nhiều bạn bè.
Còn có cả những người hâm mộ yêu mến, quan tâm và bảo vệ cô.
Cô nhìn thấy những bình luận trên Weibo dưới bài đăng của "@Tuyến đầu giới giải trí", từng câu từng chữ fan viết ra để bênh vực cô.
Cô cũng có fan của riêng mình, cũng được bảo vệ.
Những người này mang lại cho cô cảm giác ấm áp hơn gấp trăm lần so với cái gọi là "gia đình" nhà họ Kỷ kia.
—
Sau khi Kỷ Minh Vi kết thúc phần đi thảm đỏ, Chu Tu Đức vội vàng chạy đến bên cạnh cô ta, mặt mày hớn hở tranh công.
"Cô Kỷ, đến lượt Kỷ Hòa rồi, nhưng cô ta không thể lên sân khấu được!"
Hắn cười ha hả, giọng điệu đầy đắc ý: "Đến lúc đó, mọi người sẽ nghĩ rằng cô ta sợ hãi nên mới rút lui giữa chừng, ha ha ha!"
Kỷ Minh Vi đương nhiên biết rõ đây là chiêu trò của Chu Tu Đức nhằm lấy lòng mình, nhưng cô ta vẫn giả vờ ngây thơ hỏi: "Ơ? Sao Kỷ Hòa không thể lên sân khấu? Đã có chuyện gì vậy?"
Chu Tu Đức cười tít mắt, hạ giọng nói: "Nhân viên hậu trường làm mất trang sức của cô ta. Mà quy tắc của sự kiện này là nếu không có trang sức phù hợp thì không thể lên sân khấu. Cô Kỷ, cô thấy có đúng không?"
Kỷ Minh Vi che miệng cười, giọng điệu nghe như tiếc nuối nhưng ánh mắt lại thoáng qua tia hả hê: "A, vậy thì tiếc quá. Sao anh lại không cẩn thận như vậy?"
Chu Tu Đức khoát tay: "Đây là lỗi của nhân viên mà! Muốn trách thì chỉ có thể trách Kỷ Hòa xui xẻo thôi."
Kỷ Minh Vi khẽ cong môi, nụ cười đầy ẩn ý.
Từ khi Kỷ Hòa bị đuổi khỏi nhà họ Kỷ, cô ta liên tục xuất hiện trên hot search, khiến Kỷ Minh Vi cảm thấy cực kỳ khó chịu.
Mọi người cứ khen ngợi Kỷ Hòa hết lời, điều đó làm cô ta không thể chịu nổi.
Nhưng giờ thì sao? Cuối cùng cũng có cơ hội khiến Kỷ Hòa nếm trải đau khổ!
Kỷ Minh Vi cực kỳ đắc ý.
Chờ lát nữa, cô ta có thể nói với ba mẹ rằng thương hiệu Boundless rất biết điều, có thể cân nhắc tăng thêm đầu tư.
Nhưng ngay lúc cô ta đang đắc ý với chiến thắng của mình...
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!