Bạc Hà Mèo sững người, lắc đầu liên tục:
“Không! Đây là lần đầu tiên tôi mang thai!”
“Vả lại… cho dù những đứa trẻ đó có là con tôi đi chăng nữa… thì cũng không thể nào có nhiều đến thế được.”
Cô ấy mím chặt môi, đôi mắt hiện lên sự hoang mang lẫn sợ hãi.
Đúng lúc này, Kỷ Hòa chậm rãi bấm ngón tay tính toán.
Sau một lúc, hai hàng lông mày cô nhíu chặt, sắc mặt trầm hẳn xuống.
Giọng cô lạnh lẽo thốt ra bốn chữ:
“Tà thuật giết con gái đầu.”
Cả livestream lập tức im bặt.
Bạc Hà Mèo khẽ giật mình, ngơ ngác hỏi:
“Tà thuật… giết con gái đầu là gì?”
Kỷ Hòa không trả lời ngay, mà thay vào đó lại hỏi ngược lại:
“Mọi người có biết Tăng Quốc Phiên không?”
[Chắc chắn biết rồi, đại thần triều Thanh mà!]
[Tăng Quốc Phiên nổi tiếng lắm, nhưng sao tự dưng lại nhắc đến ông ấy?]
Kỷ Hòa gật đầu, giọng chậm rãi nhưng đầy nghiêm trọng:
“Tăng Quốc Phiên đúng là một trọng thần của triều Thanh. Nhưng có một câu chuyện ít ai biết đến, liên quan đến gia tộc của ông ấy và một loại tà thuật—‘Tà thuật giết con gái đầu’.”
Bình luận lại bùng nổ.
[Hả? Là sao?]
[Nghe tên đã thấy rùng rợn rồi!]
Kỷ Hòa tiếp tục giải thích:
“Mẹ của Tăng Quốc Phiên họ Giang. Đến đời thứ mười hai, gia tộc họ Giang phạm phải một sai lầm lớn. Vì vậy, con trai trưởng của gia tộc sau khi qua đời đã bị chôn dưới một ngôi mộ có phong thủy rất đặc biệt, gọi là ‘Tiên nữ đản phu’.”
“Loại mộ này chỉ phù hộ cho con gái, không phù hộ cho con trai. Điều này khiến vận mệnh của cả gia tộc bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Mọi người trong dòng họ đều lo lắng vì không thể sinh được con trai kế thừa gia nghiệp.”
“Cách duy nhất để hóa giải lời nguyền… chính là phải ‘giết con gái đầu lòng’ trong chín đời liên tục.”
Không khí trong livestream như bị kéo căng đến nghẹt thở.
Bóng tối âm u bao trùm, không gian dường như nặng nề hơn khi Kỷ Hoà chậm rãi cất giọng:
"Gia tộc mà cô sắp gả vào… cũng tin vào tà thuật giết con gái đầu lòng. Những hồn ma vất vưởng quanh cô bạn thực chất là những bé gái bị sát hại từ trước, không cam lòng rời đi. Chúng không thể hiểu được… tại sao mình lại bị giết, dù bản thân mang dòng máu của nhà họ Biên?"
Bạc Hà Mèo run lên. Cô ấy nắm chặt tay, trái tim đập thình thịch.
"Bị tước đoạt mạng sống một cách vô cớ… thì làm sao có thể không oán hận?"
Giọng Kỷ Hoà vẫn bình tĩnh, nhưng từng lời nói ra lại lạnh lẽo đến tận xương tủy.
"Bọn họ vây quanh con của cô… muốn kéo đứa trẻ này xuống địa ngục cùng mình."
Lời vừa dứt, một luồng khí lạnh tràn khắp sống lưng Bạc Hà Mèo. Cô ấy siết chặt bụng mình theo bản năng, lồng ngực nặng trĩu.
Gia đình này… đã làm ra những chuyện độc ác như vậy sao?
Cô ấy nên cảm thấy may mắn vì mình đang mang thai con trai ư?
Ngay lúc đó, điện thoại di động của cô ấy rung lên.
Một dãy số lạ.
Bạc Hà Mèo chần chừ trong giây lát nhưng vẫn bấm nghe máy.
Đầu dây bên kia, một giọng phụ nữ trầm thấp vang lên:
"Xin hỏi, cô có phải là Y Nguyệt không?"
Bạc Hà Mèo thoáng giật mình.
"Đúng vậy, cô là ai?"
Người kia cười nhạt:
"Tôi là Thái Vân… vợ trước của Biên Nghị."
Bạc Hà Mèo chết sững.
Vợ trước?
Từng chữ vang lên như sét đánh ngang tai.
Biên Nghị… là bố của đứa trẻ trong bụng cô ấy.
Trước nay, hai người yêu nhau, nhưng chưa đăng ký kết hôn. Cô ấy nghĩ rằng vì có thai, cả hai sẽ sớm thành vợ chồng.
Nhưng tại sao?
Bao năm bên nhau, tại sao cô ấy chưa từng nghe Biên Nghị nhắc đến chuyện anh ta có vợ trước?
Đây rõ ràng là chuyện không thể giấu giếm!
Cô ấy siết chặt điện thoại, giọng đầy cảnh giác:
"Tôi chưa từng nghe Biên Nghị nhắc đến cô. Cô là kẻ lừa đảo trên mạng đúng không? Tôi sẽ không bị lừa đâu. Cúp máy đây."
Vừa dứt lời, cô ấy chuẩn bị tắt điện thoại.
Nhưng Thái Vân đột nhiên bật cười chua chát:
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!