Bạch Y bị chính suy nghĩ trong đầu của mình làm cho hoảng sợ, nhưng ngay cả cô còn cảm thấy rất khó tin.
Ở trong tiểu thuyết, cả nam chính và nữ chính đều là những người đặt sự nghiệp lên hàng đầu. Chu Quỳnh Vũ không thể vì cô. Cho dù cô ta cảm thấy rất tức giận khi tin tức chương trình công bố cô ta là khách mời trùng với ngày đoàn làm phim công bố cô làm nữ chính. Nhưng cũng không đến mức phải làm ra hành động thiếu suy nghĩ như vậy. Cô cảm thấy mình không đáng để cô ta hy sinh sự nghiệp mà mấy năm nay cô ta vất vả phấn đấu.
Cô lắc đầu thật mạnh, cô đem mấy suy nghĩ hoang đường kia ra khỏi đầu. Nhớ ở bên ngoài có người đang chờ cô. Cô vội vàng kết thúc cuộc nói chuyện: "Tìm hiểu kỹ thông tin, rồi báo lại cho em."
Cái người đang đợi ở sofa, thi thoảng lại ngoảnh ra phía sau. Mãi mới nghe thấy tiếng bước chân truyền ra ngoài, anh liền xoay người lại, tay của anh để lên chỗ dựa lưng của ghế sofa, "Có chuyện gì, mà sao em lại nói lâu như vậy."
"Diệp Lam, mấy ngày rồi không được gặp em nên cô ấy cảm thấy nhớ em." Bạch Y nói.
Trình Minh Ý giọng điệu rất thản nhiên, nhưng sao cô lại cảm thấy anh đang giận dỗi: "Không phải lịch trình của cô ấy rất bận rộn sao? Tại sao vẫn có thời gian để nhớ tới em?"
Bạch Y dùng từ khiển từ xa, ấn nút ok, tiếp tục ngồi xem chương trình, trả lời lấy lệ: "Em là người cute dễ thương như vậy, đương nhiên là cô ấy phải nhớ tới em rồi. Thậm chí cô ấy hận không thể mỗi ngày đến đây tìm em nói chuyện. Thôi không nói tới cô ấy nữa, lại đây xem tivi với em. Cô gái mà em đang để ý sắp lên sân khấu biểu diễn."
Trình Minh Ý lạnh nhạt ừ một tiếng, im lặng di chuyển tới ngồi sát lại gần cô, vẫn duy trì tư thế lúc nãy.
Sau một lúc rất lâu, đột nhiên nói ra một câu không đầu không đuôi, giọng nói của anh rất nhỏ: "Không cho."
Câu chuyện kia thực ra Bạch Y cũng chả để tâm tới, cô vẫn cùng Trình Minh Ý ngồi ở phòng khách xem chương trình này đến tận 12h giờ đêm. Cảm thấy mắt hơi mỏi, nên cô đứng dậy chào tạm biệt Trình Minh Ý, rồi đi về phòng của mình. Cô luôn giữ một thói quen, trước khi đi ngủ cô lên weibo đọc một vài tin tức, đến gần 1h sáng cô mới ngủ.
Fan tiến vào trang chủ của chương trình, liên tục vào spam bình luận ở khắp các bài viết. Fan Chu Quỳnh Vũ "đông tây chinh chiến" nhiều nơi, nên họ cũng rất có kinh nghiệm. Nhưng đối tượng lần này hoàn toàn khác. Dù đang rất tức giận, nhưng họ không dám nói những lời khó nghe. Chỉ cần đối tượng lần này không phải là cô, thì mọi chuyện có diễn ra như thế nào, cũng chẳng liên quan gì tới cô cả.
Ngày hôm sau, lúc Bạch Y tỉnh dậy. Cô cảm thấy hơi mệt, nên định nằm ngủ thêm một lúc. Nhưng mãi mà không ngủ được, nên cô quyết định ngồi dậy. Theo thói quen cô với lấy điện thoại để trên đầu giường, mở ra xem thử. Thấy thông báo trên điện thoại toàn là tin nhắn của Diệp Lam gửi cho cô.
"Báo cáo! Tình hình mọi chuyện vẫn như vậy, đã leo lên top 10 hot search!"
"Báo cáo! Đã leo lên vị trí số 5. Nhưng bên chương trình C-J 100 vẫn chưa có động tĩnh. Chị có nên sai người đi đến tìm hiểu vụ này không?"
"Báo cáo! Bài viết C-J 100 thông báo Chu Quỳnh Vũ làm khách mời xuất hiện trong chương trình chính thức cán mốc 100000 bình luận. Chị đi hóng tiếp đây!"
Hình như, tối ngày hôm qua Diệp Lam vẫn còn phải đi quay quảng cáo? "Bận tối mặt, tối mũi" mà vẫn có thời gian để hóng chuyện, cô thực sự rất khâm phục cô ấy
Bạch Y không biết tật xấu này của cô ấy từ lúc sinh ra đã có, hay là do tích chất của công việc nên cô ấy mới nhiều chuyện và thích hóng hớt như vậy: "Không phải lịch trình của cô ấy rất bận rộn sao? Tại sao vẫn có thời gian để nhớ tới cô?"
Do buổi sáng ngày hôm nay có buổi họp diễn ra, nên Trình Minh Ý đã đi làm từ sớm. Nhưng vẫn chuẩn bị bữa sáng cho cô, rồi dặn cô cho vào lò nướng để hâm nóng lại. Mấy ngày hôm nay, cô thường bỏ bữa sáng. Hoặc là gọi đồ ăn ở bên ngoài. Đột nhiên nhìn thấy các món ăn được đặt ngay ngắn ở trên bàn, lúc này cô mới ý thức ra được tầm quan trọng của việc biết nấu ăn.
Bạch Y đi vào trong phòng vệ sinh, làm xong mấy việc vệ sinh cá nhân. Rồi đi ăn sáng. Lôi điện thoại ra xem thử mấy tin tức trên weibo. Phát hiện cái hot search mà Diệp Lam nhắc tới, vẫn đang nằm trong top 20. Đột nhiên trong lòng cô lại có một linh cảm rất xấu.
Lần trước Triệu Thần có đưa danh thiếp cho cô. Nếu bây giờ cô gọi điện tới hỏi đối phương, thì có vẻ không được lịch sự cho lắm. Bạch Y đắn đo phân vân mãi, quyết định kéo Thẩm Ngạo Kỳ cùng cô đi đến đấy tìm hiểu rõ ràng mọi chuyện.
Dạo này Thẩm Ngạo Kỳ đang rất rảnh, nên cậu ta có thời gian đi tụ tập ở mấy quán bar, thậm chí cậu ta còn kể cho cô nghe, cậu ta kết bạn và làm quen được với rất nhiều bạn mới. Cuối tuần này mọi người còn rủ cậu ta đi phượt. Nên giờ này chắc cậu ta vẫn còn đang ngủ. Tiếng chuông điện thoại reo lên tầm khoảng 30s. Từ đầu dây bên kia truyền tới một giọng nam trầm, có hơi khàn "Hi". Thậm chí cô còn nghe thấy tiếng ngáp.
Vị thiếu gia này, chắc bây giờ mở mắt ra.
Bạch Y nói thẳng: "Ngạo Kỳ, tôi có chuyện quan trọng muốn nói. Cậu đi qua đây gặp tôi có được không?"
***
Nửa tiếng sau, Thẩm Ngạo Kỳ sử dụng tốc độ nhanh như gió chạy đến trước cửa tiểu khu cô đang sống. Chờ cô ở chỗ lần trước.
Thẩm Ngạo Kỳ đứng dựa vào cửa xe, ngày hôm nay gió có hơi lớn. Mái tóc màu hạt dẻ khẽ bay lên, càng khiến cho cậu ta trở nên đẹp trai, và tràn ngập sức sống.
Bạch Y nghĩ chỉ cho người đàn ông này 5 phút, là cậu ta ngay lập tức thay đổi trang phục và đổi sang phong cách khác.
Thẩm Ngạo Kỳ không để ý tới những ánh mắt của mấy người xung quanh. Cậu ta im lặng quan sát những chiếc xe chạy bên đường. Đột nhiên ánh mắt dừng lại trên người Bạch Y. Cậu ta vui vẻ vẫy tay lên ra hiệu với cô.
"Y Y, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?"
"Tôi lúc đầu vốn dĩ muốn nói chuyện này với cậu qua điện thoại. Nhưng lại nghĩ chuyện này không nói qua điện thoại. Nên mới quyết định hẹn cậu ra đây để nói chuyện. Dù gì đây cũng là dự án cậu bỏ tiền ra đầu tư. Chuyện này xảy ra khá bất ngờ, nên chắc bọn họ chưa kịp báo lại cho cậu." Bạch Y mở cửa xe ra, nói, "Đi vào trong xe rồi nói chuyện."
Thẩm Ngạo Kỳ lần này lại đổi sang dùng chiếc siêu xe khác. Bạch Y lóng ngóng mãi mà chưa cài xong dây an toàn. Thì Thẩm Ngạo Kỳ đã khởi động xe, dẫm thật mạnh lên chân ga. Chiếc xe lao vun vút trên đường. Tuy nhiên khi đi đến tuyến đường chính của thành phố, đang trong giờ cao điểm, nên phải đứng chờ một lúc mới nhích lên được một tí. Thẩm Ngạo Kỳ vừa lái xe, vừa quay sang thúc giục cô. Hỏi cô rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra?
Thực ra câu chuyện này cũng rất đơn giản. Bạch Y chỉ cần mấy phút là đã tóm tắt xong câu chuyện. Thẩm Ngạo Kỳ nghe xong, sắc mặt ngay lập tức thay đổi.
"Tôi nghĩ chân tướng của sự việc có liên quan tới hai người chúng ta?"
Bạch Y theo thói quen muốn nói đó là do trực giác mách bảo. Nhưng nói ra như vậy chính bản thân cô còn cảm thấy rất mông lung và mơ hồ. Sợ Thẩm Ngạo Kỳ không hiểu sai ý của cô. Sau một hồi đắn đỏ, cô quyết định sẽ nói ra sự thật: "Có liên quan tới chúng ta hay không, thì cứ hỏi thẳng Triệu Thần là biết. Tôi cũng muốn tìm hiểu thử xem, rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra."
"Tại sao? Chuyện này sẽ ảnh hưởng tới cậu à?" Thẩm Ngạo Kỳ cũng không rõ mấy chuyện xảy ra trong giới giải trí. Nhưng Chu Quỳnh Vũ hết lần này đến lần khác chạy đến gây sự với Bạch Y. Nên chỉ cần nghe thấy cái tên này, cậu ta sẽ ngay lập tức đề phòng
Bạch Y lắc đầu: "Thực ra chuyện này không có liên quan gì tới tôi cả. Chỉ là nhìn mấy cô con gái của của tôi, nhầm... Mấy thực tập sinh kia, họ đã vất vả tập luyện và đổ bao nhiêu mồ hôi công sức. Sắp hái được quả ngọt thì lại bị gặp phải mấy chuyện rắc rối do Chu Quỳnh Vũ gây ra. Nhỡ việc này lại ảnh hưởng tới tâm trạng thi đấu của mấy cô ấy thì sao."
Thẩm Ngạo Kỳ quay sang nhìn cô, phì
cười: "Nếu tôi là cậu, thì tôi nghĩ mình nên cách xa cô gái kia càng xa càng tốt. Cậu cũng chẳng quen biết hay thân thiết với mấy người kia. Cần gì phải 'mua dây buộc mình' làm gì."
"Nhưng trong chuyện này, các cô ấy là người không có lỗi. Tại sao lại phải đổ hết mọi thứ lên đầu các cô ấy? Chả lẽ bây giờ bọn họ đang ở trong đáy vực của xã hội, nên họ không hề có bất kỳ quyền bình đẳng nào ư? Dù sao thì lần này cậu cũng phải cùng tôi đi làm chuyện xấu. Cấm được từ chối hay phản đối. Nghe chưa."
Thẩm Ngạo Kỳ trợn trừng hai mắt lên, giận dỗi quay sang nhìn chỗ khác. Dù đường đã thoáng hơn một chút, nhưng tốc độ di chuyển vẫn chậm.
Triệu Thần lần trước tiếp đón bọn cô, khuôn mặt anh ta rất rạng rỡ. Tuy nhiên hôm nay, ông ta vẫn cười tươi vui vẻ chào hỏi, nhưng tận sâu trong đôi mắt hiện rõ sự mệt mỏi và u phiền, nhìn là biết tâm trạng của ông ta đang rất tệ.
Thẩm Ngạo Kỳ cũng không khách khí, vẻ mặt nghiêm túc hỏi thẳng ông ta câu chuyện hot search trên weibo có phải là sự thật không. Rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra.
Triệu Thần vừa nghe xong liền cảm thấy lạnh hết cả sống lưng. Việc này rõ ràng tổ chương trình rõ ràng là người đúng. Nhưng hiện tại với tình hình dư luận trên weibo, mọi người đang đổ dồn cái nhìn về phía chương trình, yêu cầu chương trình đứng lên giải thích, nếu không thì họ tẩy chay chương trình này. Nếu mọi chuyện thực sự ra diễn ra theo chiều hướng xấu, thì mọi thành quả cố gắng của mọi người sẽ đổ xuống sông xuống biển hết. Hai tập phát sóng tiếp tục có nguy cơ bị giảm rating mạnh, thậm chí đã có rất nhiều người yêu cầu chương trình hoàn lại tiền vé cho bọn họ. Nếu nhà đầu tư cho rằng chương trình đã vi phạm bản hợp đồng và bồi thường tiền, thì chuyện này là hoàn toàn hợp lý.
Dù sao tổ chương trình đã để lộ sơ hở trước đối phương, đối phương mới lợi dụng cơ hội đó, rồi để đối phương nắm lấy quyền chủ đồng.
Bạch Y xem vẻ mặt muốn nói lại thôi của Triệu Thần, sắc mặt ngay lập tức thay đổi, từ tốn nói: "Triệu chủ nhiệm, ông không cần phải lo lắng quá đâu. Thẩm tổng ngài ấy cũng không phải là Bao Trưởng, hiện tại đang là thời gian nghỉ phép của anh ấy, anh ấy cũng không thích nói những câu chuyện liên quan tới công việc. Ông cứ coi chúng tôi là fan hâm mộ chương trình, đang rất lo lắng chuyện này liệu có thể ảnh hưởng đến thực tập sinh hay không. Với lại đêm bán kết đã gần tới, liệu chương trình đã có phương án giải quyết hay chưa."
Thẩm Ngạo Kỳ không lên tiếng, chỉ quay sang nhìn Triệu Thần. Ánh mắt lạnh lùng, biểu cảm trên khuôn mặt rất khó đoán. Dù im lặng, vẫn khiến người ta cảm thấy được sự cao ngạo quyền quý phát ra từ người cậu ta. Khiến đối phương cảm thấy rất áp lực.
Sau một lúc rất lâu, Triệu Thần thở dài, lắc đầu, thận trọng trả lời: "Việc này do bên phía của Chu Quỳnh Vũ làm trái với thỏa thuận. Nên cô ấy sẽ phải bồi thường tiền cho chương trình."
"Tại sao lại làm trái với thỏa thuận? Đúng rồi lần trước mấy người bọn họ cũng đến thăm trường quay. Những thứ gì mà cô ta yêu cầu, tổ chương trình đều sẵn sàng làm theo? Tổ chương trình đã chịu xuống nước như vậy, nhưng sao cô ta vẫn không hài lòng."
Triệu Thần thở dài nói: "Vốn dĩ lúc đầu đã thảo luận với nhau, đối phương sẽ lên trình diễn một bài hát, solo hay liên khúc đều được. Thời lượng của chương trình tầm khoảng 2 tiếng, vẫn cần phải cho các thực tập sinh cùng các khách mời khác đi lên biểu diễn. Nhưng chúng tôi vẫn ưu tiên, cho phép đối phương lên biểu diễn tầm khoảng 10'. Nhưng bây giờ, các cô ấy đột nhiên thay đổi, yêu cầu thời lượng lên sóng tăng lên thành 30'. Thậm chí còn yêu cầu tiền cát xê tăng gấp 3."
Bạch Y trợn trừng mắt lên, quay sang liếc nhìn nhà đầu tư của chương trình: "Gấp ba? Cô ta đang định đi cướp giữa ban ngày à. Đây là đêm bán kết chứ không phải concert của riêng cô ta. Cô ta yêu cầu quá vô lý? Hợp đồng hai bên đã ký và thỏa thuận rõ ràng với nhau, rõ ràng cô ta đang vi phạm bản hợp đồng."
Nghe xong, đôi mắt của Triệu Thần tối đen như mực, bất lực nói: "Nhưng bản hợp đồng vẫn chưa ký... nên pháp luật không thể xen vào được."
"?"
Vẻ mặt Bạch Y ngơ ngác, cô không tin những gì mình đang nghe là sự thật.
Trước khi chính thức hợp tác với nhau, thì đôi bên nên ký với nhau bản hợp đồng từ trước chứ? Tại sao cô cảm thấy mấy người này giống như mấy đứa trẻ tiểu học đang giao kèo với nhau vậy.
Thẩm Ngạo Kỳ vẫn giữ nụ cười trên khóe môi, từ nãy đến giờ vẫn không lên tiếng. Nhưng sau khi nghe xong câu này, khuôn mặt của cậu ta tối sầm lại, nụ cười trên khóe môi chợt tắt. Hành động ngu xuẩn này, không đáng để cậu ta quan tâm.
Triệu Thần cũng cảm thấy bản thân mình đã mắc phải một sai lầm rất nghiêm trọng, cầm cốc nước lên uống để che giấu tâm trạng, cảm thấy đã bình tĩnh hơn, ông ta chính thức lên tiếng giải thích: "Bởi vì địa vị ở trong giới của Chu Quỳnh Vũ rất cao. Cô ấy rất ít khi đến biểu diễn các chương trình âm nhạc. Với lại, đây là dự án đầu tiên mà chúng tôi tiếp nhận. Tôi cùng người đại diện của cô ấy là bạn bè quen biết với nhau từ nhỏ. Tôi rất thân thiết với cậu ấy, đến tận bây giờ vẫn còn giữ liên lạc với nhau. Cho nên.... Với lại, danh tiếng từ trước đến nay của cô ấy rất tốt, chưa từng lần nào cô ấy tự ý đơn phương chấm dứt hợp động. Nên bây giờ mọi chuyện đã thành ra như vậy. Cho dù việc làm của cô ấy sai nhưng chúng tôi không có quyền lên tiếng."
Hóa ra là bạn quen biết với nhau từ thuở nhỏ?
Bạch Y bị lời nói này dọa cho hoảng sợ, ngơ ngác quay sang nhìn người bên cạnh, cậu ta cũng là bạn thân từ nhỏ với nguyên chủ. Cậu ta phát hiện được ánh mắt của cô, quay sang nhìn cô, hai người nhìn thẳng vào mắt nhau rất lâu, sau đó Thẩm Ngạo Kỳ lắc đầu, quay sang nhìn chỗ khác.
"Bạn thân thiết với nhau từ nhỏ, tôi cảm thấy anh ta không xứng làm bạn với anh." Bạch Y tỏ vẻ rất ngạc nhiên, từ tốn nói, "Thế hiện tại chương trình đang định xử lý chuyện này như thế nào? Nếu bây giờ đi ký hợp đồng với nghệ sĩ khác, liệu có kịp không? Nếu bản hợp đồng đã không ký, các anh cũng quyền được thay đổi người giữa chừng mà."
"Hầy, về lý thuyết thì chúng tôi làm như vậy cũng không sai, nhưng thực tế lại... Lúc trước tổ chương trình công bố Chu Quỳnh Vũ làm khách mời. Tin tức đã ngay lập tức bùng nổ và lan truyền rộng rãi. Nếu không giải thích rõ, chắc chắn fan không để yên. Có rất nhiều nhãn hàng, nghe tin Chu Quỳnh Vũ xuất hiện, có rất nhiều người tìm đến chúng tôi bàn chuyện hợp tác. Nên chuyện này thực sự rất khó." Triệu Thần dùng tay ấn huyệt thái dương, tiếp tục nói, "Với lại trong khoảng thời gian ngắn như vậy, những ca sĩ chúng tôi muốn ký, người từ chối, người thì nói bận lịch trình. Tôi nghĩ chả có ai nguyện ý tiếp nhận củ khoai lang nóng bỏng tay này. Nếu làm như vậy, có thể sẽ đắc tội với Chu Quỳnh Vũ. Với lại fan của cô ấy chắc chắn sẽ không để yên."
Cô cũng đã hiểu lý do vì sao tổ chương trình lại giữ im lặng, không dám đưa ra thông báo chính thức. Chắc họ đang đợi dư luận dịu đi, thì mới dám lên tiếng.
Dựa theo những gì cô đoán, Chu Quỳnh Vũ không hề lấy sự nghiệp của mình ra để đánh đổi, cô ta lợi dụng sơ hở của đối phương, rồi ngấm ngầm ra tay trước, để tự tạo lợi thế của bản thân. Nhìn vào thái độ do dự này của Triệu Thần, thì cô cá bọn họ sẽ phải nuốt trôi cơn tức này, rồi ngoan ngoãn chấp nhận làm theo yêu cầu của đối phương.
Thẩm Ngạo Kỳ vẫn luôn giữ im lặng suốt từ nãy đến giờ, càng nghe Triệu Thần nói, sắc mặt của cậu ta ngày càng tối lại. Trên khuôn mặt không còn giữ nụ cười ấm áp, càng khiến cho những nét trên khuôn mặt trở nên sắc sảo. Lạnh lùng nhìn Triệu Thần.
Một lúc sau, Thẩm Ngạo Kỳ đột nhiên lên tiếng hỏi: "Có biết nguyên nhân không?"
Trong đôi mắt của Triệu Thần ngay lập tức thay đổi, lúng túng nhìn Bạch Y, cảm thấy rất khó xử không dám lên tiếng.
Không biết lúc trước hai người này đã xảy ra vấn đề gì. Lại không thể ngờ ngày hôm đấy hai người bọn họ lại gặp được nhau. Chỉ vội vàng nói với nhau mấy câu, rồi ngay lập tức rời đi. Bọn họ lúc đó vẫn còn đang mải mê xem náo nhiệt và hóng hớt. Đâu thể ngờ rằng, mình lại bị kẹt giữa trước cuộc chiến của cả hai.
"Khụ, thực ra bọn họ cũng rất coi trọng lần hợp tác với chúng ta. Họ cho rằng đây là cơ hội tốt, nên mới muốn có thêm thời gian lên sân khấu vừa để biểu diễn vừa giao lưu với khán giả. Sau đó..." Triệu Thần hết nhìn Bạch Y, lại quay sang nhìn Thẩm Ngạo Kỳ, cảm thấy rất bối rối, nhưng nghĩ mình vẫn phải lên tiếng giải thích, "Tiểu Chu nói, bởi vì hôm đó Bạch tiểu thư đi đến xem, khiến cho tâm trạng của Chu Quỳnh Vũ không được tốt, nên sẽ làm ảnh hưởng tới màn biểu diễn. Bọn họ cảm thấy mình đang bị tổn thất, nên muốn đòi tăng tiền cát xê, sau khi họ thảo luận kỹ lưỡng sẽ báo lại cho chương trình."
Bạch Y nghe xong, sắc mặt của cô ngay lập tức tối sầm lại.
Thẩm Ngạo Kỳ nhíu mày: "Tiểu Chu là ai?"
Bạch Y: "Là người đại diện của Chu Quỳnh Vũ."
Triệu Thần vội vàng lên tiếng bổ sung thêm: "Đấy chỉ là tôi nghe đồn thôi, tôi cũng không biết cậu ấy có nói như vậy không."
Lại nghe nói, các bạn trẻ trên mạng rất bận rộn nhiều công việc, làm phiền thay đổi sang cách làm khác đi? Không thì làm sao thu hút được sự chú ý của nhiều người
Bạch Y bây giờ mới hiểu hết ý nghĩa của câu nói "nằm không cũng trúng đạn". Những gì cô đoán từ trước, cô cũng đã đoán đúng gần hết. Chu Quỳnh Vũ chán ghét cô, nhìn cô không vừa mắt. Nên cố tình gây khó dễ cho ban tổ chức.
Cô ta muốn thông qua tổ sản xuất, để truyền tải cho cô biết, cô ta rất khinh thường và chán ghét cô. Rồi còn bắt tổ chương trình đứng ra lựa chọn giữa hai người. Ở trong giới này đã đủ lâu, Bạch Y cũng hiểu lời nói "nghe nói", lúc đầu chỉ là những tin đồn nhỏ. Mấy ngày sau những tin tức này sẽ bị lan truyền khắp mọi nơi.
Bạch Y vẫn rất bình tĩnh, cô mỉm cười, hỏi Triệu Thần: "Vậy hiện tại mấy người đang định giải quyết chuyện này như thế nào?"