Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Xuyên Thành Bạn Gái Cũ Nam Chính Cặn Bã

Edit: Uen

Beta: Bom

Vừa nghĩ tới còn phải tiếp tục trải nghiệm việc toàn thân run rẩy như bị tra tấn hôm nay, Bạch Tiêu có chút muốn khóc, chỉ có thể tự an ủi mình rằng cảnh quay càng nhiệt tình thì phản ứng càng tốt, tomato kiếm được càng nhiều.

"Chờ đến lúc tìm được thực tập sinh ưng ý là ổn rồi." Chị Hạ vẻ mặt tươi cười, vừa đi vừa nói chuyện, " Yêu vào tâm tình tự nhiên cũng không như trước. "

Chị Hạ đưa Bạch Tiêu trở lại phòng nghỉ, Tô Kỳ Nhã còn chưa trở lại thì Tống Namđã tới trước. Hắn vẫn còn giữ lớp trang điểm, đổ một chút mồ hôi, càng tăng thêm cảm giác mị hoặc, quyến rũ.

Tống Namuống một hớp nước, lười biếng dựa vào bàn, " Cảm thấy tôi hát như thế nào?"

" Không để ý lắm. " Bạch Tiêu không khách khí nhét tấm biển đèn led vào trong lồng ngực của hắn, vẫy vẫy cánh tay đau nhức, " Toàn bộ thời gian mang theo cái thứ to xác này, tôi chẳng còn tí tinh lực nào để ý đến cái khác. "

Tống Nam Ca: "Có biết lúc ở trên sân khấu nhìn thấy cô, tôi nghĩ cái gì không? "

Bạch Tiêu: " Không muốn biết. "

Tống Namcâu môi cười cười, đưa tấm biển cho trợ lý bên cạnh, " Máy quay đã ghi lại từ mọi hướng, không dám nói là tôi có nhiều fan nhất, nhưng sau khi phát sóng, một người đều biết rằng giá trị nhan sắc fan của tôi là cao nhất. Tiêu Tiêu thật sự có bài diện! "

Bạch Tiêu: "............"

Đừng nóng giận, vẫn nên là đừng nóng giận, việc đến nước này nóng giận cũng vô dụng, không bằng nghĩ biện pháp vãn hồi chút tổn thất.

Bạch Tiêu nghiến răng nghiến lợi, nhớ lại mới nãy trong lúc biểu diễn, fan hâm mộ của Tống Namla rách cổ họng, khí thể như muốn lật tung trần nhà.

Cô nhớ rằng thảo luận sôi nổi nhất trong văn phòng là bộ phim của Trình Lạc Ngọc và Tống Nam Ca, còn có thiệt nhiều cô gái nhỏ đang túm tụm la hét qua khe hở phòng làm việc, gặp vị thủ trưởng là cô liền bỗng nhiên im bặt, ý đồ giả bộ như cái gì cũng không xảy ra.

Cuối năm ngoại trừ tiền thưởng, còn có thể phát thêm gì đó để khích lệ nhân viên, đặc biệt là thực tập sinh có lý tưởng, có khát vọng. Với tư cách là sếp lớn của công ty, có lẽ vẫn là nên quan tâm đến cấp dưới nhiều hơn chút, cả về tài chính lẫn tình cảm.

Bạch Tiêu trầm ngâm một lát, trực tiếp nói: " Tôi muốn anh ký tên, coi như là phí nhân công."

Tống Namcười, thoải mái nói: " Được, muốn bao nhiêu? "

" Trước mắt 100 tấm đi. " Có lẽ đã đủ rồi.

"............" Nụ cười của Tống Namđông cứng trên khóe môi, " Không ký nổi, vừa mới thu chương trình, rất mệt mỏi a, đau lòng tôi một chút a. "

" Sao tôi lại phải thương anh. " Bạch Tiêu bĩu môi, " Anh không phải là bạn trai tôi, tôi cũng không phải là fan hâm mộ của anh."

Tống Namliếc nàng một cái, hời hợt nói: " Vậy cô có bạn trai ư? "

" Không có...... Vậy trước tiên ký 50, còn lại 50 cho anh thiếu, có thể chứ? Tôi không thu anh tiền lãi. "

"............" Tống Namnhận thua, " Được được được, cô cái đồ tiểu keo kiệt, có bút không? "

" Không có. "

Anh quay đầu hỏi mượn trợ lý một cái bút, lại hỏi: " Có ảnh chụp, áp-phích các thứ của tôi không?"

" Không có. "

Tiểu Lý mắt cũng trợn tròn, không có biện pháp, dưới ánh mắt của Tống Namý bảo chạy về phòng nghỉ lấy, mang ra áp phích và bưu bưu thiếp mà Studio vừa in ra để làm kỷ niệm cho giới truyền thông.

Bạch Tiêu lập tức hai mắt tỏa sáng, như gà con mổ thóc gật đầu: " Tốt, tốt!"

" Được một bước lại muốn tiến thêm một thước a. " Tống Namcười khẽ hai tiếng, ngoài miệng phàn nàn nhưng động tác trên tay thì không ngừng nghỉ, " Không hổ là giám đốc điều hành trong ngành tài chính, ký kết với đôi tay trống không cũng trơn tru như vậy."

Bạch Tiêu mắng hắn: " Anh tay không Fans hâm mộ cũng rất trượt, nhưng là vẫn luôn kéo cao bình quân giá trị nhan sắc của Fans hâm mộ. "

Tống Nam ca: "???? "

Đạt được ước muốn Bạch Tiêu hai tay mang theo phần thưởng cuối năm nặng trịch, tưởng tượng mấy cô gái nhỏ trong văn phòng hào hứng ngẩng cao đầu nghênh đón tháng ngày tăng ca sắp tới, nhếch môi nhẹ nhàng cười, cùng mọi người cùng nhau xuống lầu.

Tống Namánh mắt lơ đãng xẹt qua bóng lưng tung tăng như chim sẻ nhỏ của Bạch Tiêu, trong mắt hiện lên nhu hòa.

Khoảng thời gian này người đi thang máy tương đối nhiều, nhân viên công tác ánh mắt liếc qua có chút không kiên nhẫn nhìn trợ lý minh tinh, đề nghị đưa bọn hắn ra lối đi khác.

Một đoàn người đi theo nhân viên công tác qua chỗ rẽ, cùng lúc đại sảnh rộng rãi xuất hiện mấy vị mặc vest đi giày da, khí thế bất phàm, nhìn thấy Tô Thiên Linh bọn họ liền dừng chân.

Tô Thiên Linh vẫn đang cùng trợ lý trao đổi về lịch trình buổi chiều, nhạy cảm nhận ra luồng khí bất thường. Ngẩng đầu nhìn lên, bĩu môi cọ cọ bên người Bạch Tiêu, thấp giọng nói: "Tiêu Tiêu, đây không phải là người cô thích đấy chứ. "

Bạch Tiêu: "............"

Đầu lĩnh bán hàng đa cấp lại tới nữa.

Cố Minh Chiêu cũng là sững sờ, phản ứng lại liền quay đầu nói nhỏ vài câu, đám người đằng kia cũng nhanh chóng rời đi.

Chỉ còn lại Cố Minh Chiêu, cùng bọn họ nhìn nhau trong chốc lát, nhân viên công tác Tomato cũng nghi hoặc tại sao cách thang máy còn có vài bước mà vì cái gì không ai di chuyển.

Nam nhân trước mắt này khí thế quá mạnh mẽ, chỉ nhàn nhạt quét mắt qua họ, đại diện và trợ lý vốn đang thấp giọng nói nhỏ, chốc lát lại yên tĩnh.

Không khí trầm mặc quỷ dị duy trì tầm mười giây, Bạch Tiêu dẫn đầu đánh vỡ cục diện, tiến lên hai bước, nhỏ giọng hỏi: " Anh tại sao lại ở chỗ này a... "

" Tới đây gặp vài người, đàm phán chút chuyện, còn em? " Cố Minh Chiêu ánh mắt rơi vào trên tay cô, " Đây là cái gì? "

" Em tới đây xem buổi ghi hình của một chương trình tạp kỹ. Đây là ảnh có chữ ký của anh ấy. " Bạch Tiêu quay người, khó khăn dùng ngón tay đang mang theo cái túi siêu nặng chứa đồ được ký tên chỉ Tống Nam Ca.

Cố Minh Chiêu vừa cúi đầu đã thấy những quả bóng xù lông lắc lư, tựa như một cây lông vũ nhẹ nhàng lay động tiếng lòng, chịu đựng cảm giác xúc động muốn chọc vào, nhìn về phía Tống Nam ca.

Hắn đứng ở bên người Tô Thiên Linh, đeo kính râm một tay đút túi, lúc Cố Minh Chiêu nhìn qua liền tháo kính râm xuống, lộ ra gương mặt đẹp trai quyến rũ chưa kịp tẩy trang, ánh mắt cảm xúc cuồn cuộn.

Hai người ánh mắt trên không trung giao thoa.

" Xin chào, tôi là Tống Nam ca. " Tống Namthoải mái bước lên, " Tiêu Tiêu hôm nay tới xem tiết mục của chúng tôi, vị tiên sinh này, xưng hô như thế nào? "

Tiêu Tiêu? Cố Minh Chiêu bất động thanh sắc, ánh mắt sâu lãnh.

Bạch Tiêu nghĩ tới cách xưng hô lúc trước của tên này với mình, khẩn thiết nói: " Đây cũng là ba ba của ngươi. "

Cố Minh Chiêu: "............"

Tống Nam ca: "............"

Mọi người: "??? "

Cố Minh Chiêu đã nghe nói qua tên tuổi của Tống Nam Ca, hai người lịch sự bắt tay nhau.

Tống Nam nhìn ra sự thờ ơ của Cố Minh Chiêu, không có nói thêm cái gì. Trên đường đi Cố Minh Chiêu lạnh lùng ít nói, nét mặt nhìn qua nhàn nhạt, cũng không có tâm tình gì đặc biệt, nhưng những người khác cảm thấy một cảm giác áp bức không thể giải thích, từ thang máy đến bãi đậu xe không ai nói chuyện.

Xe của Bạch Tiêu cùng Cố Minh Chiêu cạnh nhau, cô và Tô Thiên Linh hẹn thời gian ghi hình vào ngày hôm sau, rồi cùng Cố Minh Chiêu rời đi.

Tống Nam đợi tài xế tấp vào lề không nói một lời, nhìn qua thân ảnh rời đi của hai người như có điều suy nghĩ.

Tô Thiên Linh tìm kiếm từ khóa của tiết mục xem phản ứng của khán giả, cô ấy gọi Tống Nam hai lần đều không nhận được phản hồi, bất mãn tiến đến bên cạnh hắn, dùng cùi chỏ huých hắn một cái, " Tống vua màn ảnh, nhìn cái gì đấy? "

Tống Namkhẽ nâng cái cằm, " Đó là bạn trai Bạch Tiêu ư? "

Tô Thiên Linh: " Hắn? Hiện tại có lẽ còn không phải. "

Hiện tại......

Tống Nam nheo mắt, thản nhiên hỏi: " Tô đại tiểu thư, cô có biết hắn làm cái gì không? "

" Ông chủ của một công ty nào đó a, là khách hàng của văn phòng Tiêu Tiêu...... Ngươi đây là tra hộ khẩu à! " Tô Thiên Linh duỗi ra đầu ngón tay đâm đâm cánh tay Tống Nam Ca, trừng mắt nói, " Đừng đánh chủ ý lên chị em của tôi, cô ấy ngốc nhưng tôi không ngốc! "

"............" Tống Nam yên lặng đeo kính râm, lên xe sau liền hạ cửa kính xe xuống nói, "Cô nàng ấy tay không lấy của tôi 100 tấm ảnh ký tên, chỗ nào ngốc! "

Bạch Tiêu hắt hơi liền hai cái, cau mày sụt sịt. Cố Minh Chiêu nhìn cô cầm chặt hay túi đựng chữ ký, liền hỏi: " Bị cảm à? "

" Không có, có thể là có ai đó đang nhắc tới em. " Bạch Tiêu nói, "Anh đến Tomato bàn chuyện làm ăn? "

" Hiểu rõ một ít giá trị thị trường, yên tâm, sẽ không trở thành đối thủ cạnh tranh của Mộ ca. " Cố Minh Chiêu làm như lơ đãng quét qua mấy cái túi, " Sao lại cần nhiều ảnh có chữ ký như vậy? Em rất thích ngôi sao đó sao?"

Bạch Tiêu: " Lấy cho người khác thôi. "

Cố Minh Chiêu mở cửa xe cho cô, một tay vịn trần xe xoay người nói với cô mấy câu, biết được cô ngày mai còn đến xem ghi hình buổi biểu diễn, đáy mắt nổi lên gợn sóng.

"Ngôi sao nữ kia là chủ quán bar lần trước đúng không? "

" Đúng vậy, cũng là bạn tốt vô cùng đáng tin của em. "

Cố Minh Chiêu bật cười: " Bạn của em cũng thú vị như em vậy, tối mai có rảnh không, chúng ta lại đến chỗ cô ấy uống một chén? "

" Thiên Thiên chê em tửu lượng kém, không cho em uống rượu ở quán của cô ấy." Bạch Tiêu bĩu môi, " Nếu muốn uống còn không bằng đi tìm anh trai em? Tửu lượng anh ấy không tệ đâu. "

Ánh mắt Cố Minh Chiêu nhìn về phía cô ánh lên vài phần bất đắc dĩ, thở dài nói: " Ai, Bạch Tiêu phu nhân, em có phải là quên anh đang theo đuổi em không, anh là muốn mời em đi hẹn hò đấy. "

Bạch Tiêu: "??? "

Cố Minh Chiêu: " Yên tâm, anh không giống em, anh sẽ phụ trách đến cùng. "

Bạch Tiêu: "???!!! "

Hai người còn chưa có thương nghị ra kết quả, điện thoại Cố Minh Chiêu liền vang lên.

Bạch Tiêu nhân cơ hội nói ngày mai rồi tính, rồi liền đạp chân ga xông ra ngoài. Cố Minh Chiêu cúi đầu liếc mắt nhìn tên người gọi đến trên màn hình, liền có loại xúc động muốn khấu trừ tiền thưởng cuối năm của vị trợ lý tinh anh này.

****

Bạch Tiêu nhìn hai túi phần thưởng cuối năm ở ghế sau qua gương chiếu hậu, khóe môi vô thức cong lên, trước khi về nhà liền vòng qua công ty trước.

Các công nhân viên kinh ngạc khi thấy Bạch tổng vốn là đang trong kì nghỉ lại xuất hiện ở công ty, nhìn thấy mấy tấm ảnh có chữ ký phải đưa tay đút vào miệng để ngăn cho bản thân không hét lên.

Lục Chi Hằng và Trần Cần ra ngoài tản bộ nhìn thấy cảnh này thật không đành lòng nhìn thẳng, Bạch Tiêu cười hì hì phát mỗi người một cái, " Ngoại trừ tiền tài, cổ vũ tinh thần cũng rất là quan trọng. "

" Còn có 50 bản trên đường, các bảo bảo giữ vững tinh thần cố gắng công tác. Còn có lão công, ca ca, đệ đệ nào muốn ký tên, tôi sẽ tận lực giúp mọi người tìm."

" Cố gắng lên a! Nâng cao tinh thần, cẩn thận chút, bảo trì phong phạm nghề nghiệp của chúng ta. "

Bạch Tiêu vung vẩy cánh tay, hô hào khẩu hiệu, rồi hướng về phía đám Lục Chi Hằng nháy mắt mấy cái, " Hai ông chủ cũng cố gắng lên, tôi đi trước đây. "

Trần Cần ở sau lưng cô đạp một cước vào không khí.

Trần Tư Hãn hôm nay chạy điền dã cùng các thành viên trong nhóm, vừa vào công ty đã nghe được nửa sau lời nói của Bạch Tiêu, đám người náo loạn một hồi tinh thần vô cùng phấn chấn quay trở lại công tác, hắn mới lặng lẽ đi tới trước mặt Bạch Tiêu, thẹn thùng gãi gãi đầu, " Bạch tổng, mới vừa rồi là bản thu của Hualu Boys ư? "

" Ừ, nhóm này đúng là người trẻ tuổi. " Bạch Tiêu thuận miệng hỏi, " Công ty của ba anh luyện ra thực tập sinh nào thế? "

Trần Tư Hãn không có hứng thú với chuyện trong giới giải trí, không nhớ rõ tên, chỉ nhớ rõ công ty phái đi 6 thực tập sinh, tư chất không tệ, mặc dù cuối cùng không thể xuất đạo, công ty cũng đã chuẩn bị nâng đỡ lập đoàn đội.

" Bạch tổng đến hiện trường xem, có đặc biệt thích thực tập sinh nào hay không? "

" Tạm thời không có. "

" Cái kia Bạch tổng thích loại hình nam nghệ sĩ như thế nào? " Trần Tư Hãn cố gắng nghĩ cách giúp cô theo đuổi ngôi sao.

Bạch Tiêu nghĩ nghĩ: " Đùa giỡn ngôi sao a. "

Trần Tư Hãn: "??? "

Trở lại chỗ làm nhìn bảng báo cáo 10 phút, hắn liền bừng tỉnh đại ngộ. Thì ra Bạch tổng ưa thích diễn viên phái thực lực, không hổ là đại lão bản ít xuất hiện, xa hoa lại có nội hàm, chú trọng nghiệp vụ cùng năng lực, lập tức bắt đầu nghiêm nghị kính nể.

Bạch Tiêu về nhà sau liền cảm thấy hình như đã quên cái gì, ngày hôm sau đến hiện trường thu hình chứng kiến ánh mặt trời sáng lạn, con mèo nhỏ đang uốn éo Tống Nam Ca, giật mình nhớ tới cô ngày hôm qua đã quên nói xin lỗi với Cố Minh Chiêu.

" Hôm nay không khiêng bảng hiệu đèn! " Bạch Tiêu đánh đòn phủ đầu.

Tống Nam có chút tiếc hận thở dài một tiếng, rất nhanh lại câu lên khóe miệng, " Hôm nay là thực tập sinh biểu diễn, tôi không cần xuất hiện. "

Bạch Tiêu thở phào một cái.

" Có lẽ cô có thể cầm cái này, nhẹ nhàng ngắn gọn. " Tống Nam không biết từ nơi này móc ra một cái biểu ngữ, nhét vào tay Bạch Tiêu " Chỉ cần nhẹ nhàng lay một cái, tôi liếc qua cũng có thể nhìn thấy phương hướng của cô."

"............"

Ngươi có độc a.

Bạch Tiêu thật sự rất lo lắng ở cùng người này một thời gian, một tháng sau lúc trở lại công tác không thể đảm nhiệm công việc của kế toán viên cao cấp, chỉ số thông minh thấp.

Cô cảnh giác ý thức được Tống Nam có ý đồ đem chỉ số thông minh của mình kéo đến trình độ giống như hắn, lại lợi dụng kinh nghiệm đánh bại cô.

Chuyện cho tới bây giờ, Bạch Tiêu cũng không lo lắng Tống Namvà Trình Lạc Ngọc đang nhìn nhau, giúp đỡ nữ nhân vật chính nã pháo vào ác độc nữ phụ.

Loại này phụ trợ, cô một lần có thể đánh chết một trăm.

Tô Thiên Linh vội vàng cùng tổ tiết mục đối kịch bản, công việc của PD nặng nề vụn vặt hơn đạo diễn nhiều lắm, Bạch Tiêu không tiện quấy rầy, chỉ có thể chuyển một cái ghế ở bên cạnh chơi điện thoại.

Tống Nam bàn xong việc với người đại diện, lại đến quấy rối cô.

" Nếu quả thật nhàm chán, anh có phải nên đi đọc qua kịch bản hay không? " Bạch Tiêu hảo tâm nghĩ kế cho hắn, "Nhà đầu tư rất coi trọng bộ phim IP này của anh, anh không định biểu hiện chút nghiệp vụ năng lực trước mặt kim chủ ba ba à? "

Tống Nam nhẹ nhàng nở nụ cười, " Kịch bản tôi đã sớm xem hiểu rồi, tôi bây giờ là ca sĩ Tống Nam Ca, không phải diễn viên Tống Nam Ca. "

Ah, anh còn biết mình là một ngôi sao.

" Tiêu Tiêu, không ngại thì tôi muốn hỏi cô một vấn đề. " Tống Namngồi ngồi dựa vào cạnh bàn, không chút che giấu show ra đôi chân dài.

Bạch Tiêu quyết đoán nói: " Ngại. "

" Vị tiên sinh ngày hôm qua, là bạn trai của cô à? "

"??? "
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!