Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

[FULL] Xuyên Thành Ác Nữ Vợ Quân Nhân, Tôi Nằm Thắng Những Năm 80

Giang Duệ tìm đến đường Nam Môn, đi chưa được bao lâu thì nhìn thấy một cửa hàng may nhỏ. Cửa hàng có diện tích khiêm tốn, bên trong có một cô gái trẻ đang chăm chú đạp máy may.

"Xin hỏi, đây có phải nhà bà Dương không?" Giang Duệ lần đầu tiên đến đây, không biết mình có tìm đúng chỗ hay không.

“Cô muốn may quần áo à? Bà của tôi ra ngoài rồi, lát nữa sẽ về, cô ngồi đợi chút nhé." Cô gái trông nhỏ nhắn, nói năng cũng nhẹ nhàng.

"Ừ, được." Giang Duệ ôm một chồng tranh cuộn đã đi một quãng đường dài, cảm thấy mệt mỏi, hai cánh tay đau nhức. Thấy bên cạnh có bàn trống, sau khi hỏi cô gái, cô đặt sách vở, tranh và vải vừa mua lên bàn, cuối cùng mới được giải phóng đôi tay.

Cô gái liếc mắt nhìn những cuốn sách trên bàn rồi lại cúi đầu tiếp tục khâu viền cho chiếc quần.

"Tôi muốn may hai chiếc áo, ở đây có mẫu quần áo nào không? Tôi muốn xem kiểu dáng." Giang Duệ hỏi cô gái.

"Mẫu?" Cô gái ngẩng đầu lên, chỉ vào những bộ quần áo treo phía trên, “Đây đều là những bộ quần áo mà bà tôi đã làm, cô xem thử."

Khi nói chuyện, tay cô vẫn cầm kéo cắt chỉ, chân đạp máy may, động tác rất thuần thục, không hề chậm trễ.

Ngay khi bước vào, Giang Duệ đã để ý thấy trong phòng có một sợi dây phơi quần áo, trên đó treo hơn mười bộ quần áo bằng móc, nhưng tất cả đều là kiểu dáng rất bình thường.

"Chỉ có bấy nhiêu thôi sao?" Giang Duệ hỏi: "Không có kiểu khác nữa à?"

"Kiểu khác? Cô muốn kiểu gì?" Cô gái ngẩng đầu lên lần nữa, đôi mắt nhỏ nhìn kỹ Giang Duệ

"Tôi muốn kiểu như thế này ... " Giang Duệ nói rõ yêu cầu của mình. Cô không muốn mặc mãi loại vải "đích lương" không thoáng khí, nên muốn may một bộ đồ mặc ở nhà. Ở nhà thì phải thoải mái, đi chợ hoặc đổ rác cũng có thể mặc ra ngoài được.

Ngoài ra, cô còn muốn may một chiếc áo sơ mi và một chiếc váy.

Cô gái nghe mà mơ hồ, " ... Hay là đợi bà tôi về, cô nói với bà ấy. Nếu bà ấy có thể cắt được bộ đồ mặc nhà mà cô nói, thì chắc chắn sẽ làm được!"

"Được!"

Không lâu sau, một người phụ nữ mặc áo khoác xanh kiểu cũ, quần đen bước vào.

"Bà ơi, có người muốn may quần áo!"

Giang Duệ chờ chán, tiện tay lấy một cuốn sách cổ vừa mua từ cửa hàng phế liệu ra đọc. Nghe tiếng, cô ngước lên, ánh mắt chạm ngay với người phụ nữ.

Người phụ nữ khoảng năm mươi tuổi, tóc búi cao sau gáy, dáng người nhỏ nhắn, gầy gò, ánh mắt có phần lạnh lùng.

“Bà là bà Dương phải không? Chị ở hợp tác xã giới thiệu cháu đến đây, cháu muốn may hai bộ quần áo." Giang Duệ cố tình nhắc đến chị ở hợp tác xã.

Quả nhiên, nghe nói là người quen giới thiệu, ánh mắt đề phòng của bà Dương giảm đi nhiều.

“Cháu muốn may quần áo gì? Áo khoác hay quần?"

Giang Duệ đặt sách xuống, nói lại yêu cầu của mình.

"Đồ mặc nhà?" Bà Dương có vẻ ngạc nhiên, "Đó là cái gì?"

“Là quần áo mặc ở nhà, cần rộng rãi và thoải mái." Sợ bà Dương không hiểu, Giang Duệ lục trong túi vải nhỏ mang theo bên mình, lấy ra bản vẽ cô đã chuẩn bị, “Như thế này, bà xem thử, có thể làm được không?"

Bà Dương nhìn hình vẽ trên giấy, ánh mắt nhìn Giang Duệ có chút kinh ngạc, rồi gật đầu, "Được!"

Giang Duệ tuy vẫn không chắc bà Dương có thật sự làm được kiểu quần áo mà cô muốn hay không, vì những bộ quần áo trong cửa hàng đều rất lỗi thời và quê mùa, nhưng hiện tại cô đang cần gấp, cũng không muốn mất công tìm cửa hàng khác.

Thôi, cứ thử vận may vậy.

"Cháu còn muốn may thêm một chiếc áo sơ mi, nhưng không muốn cổ áo kiểu này, mà muốn kiểu ... " Giang Duệ tiếp tục nói rõ yêu cầu về áo sơ mi, quần và váy. Bà Dương đều nói có thể làm được.

Giang Duệ hơi lo lắng, bà Dương trông giống như thợ may kiểu cũ, không biết có thực sự hiểu ý tưởng của cô hay không.

"Phí công may áo là ba tệ rưỡi, quần là hai tệ. Cô may hai bộ, tổng cộng mười tệ là được. Làm không?" Bà Dương nhận vải từ Giang Duệ, mở ra xem qua rồi đặt lên bàn, không vội đo kích thước.

Bà Dương không sợ Giang Duệ không trả tiền, chỉ liếc qua đã biết cô gái này gia đình khá giả. Nhưng mười tệ không phải số tiền nhỏ, bằng nửa tháng lương của nhiều người.

Hơn nữa, thông thường mọi người chỉ may một bộ, cô gái này vừa mở miệng đã muốn may hai bộ, nên bà Dương vẫn cần xác nhận lại với cô.

"Làm!" Trong lòng Giang Duệ nghĩ, chỉ mười tệ tiền công, thật rẻ!

Tính ra, cô mua vải hết mười hai tệ, cộng thêm phí công may, mỗi bộ quần áo chỉ mười một tệ. Trong thế giới của cô, mười một tệ thậm chí không đủ mua một ly trà sữa.

"Tiền không cần trả ngay bây giờ, để lại họ tên và trả trước ba tệ là được!" Bà Dương thấy Giang Duệ sẵn sàng lấy tiền ra, vội vàng ngăn lại.

"Được!" Giang Duệ để lại ba tệ, cười hỏi: "Bà ơi, cháu muốn đặt hàng gấp, có thể làm nhanh cho cháu được không?"

Bà Dương nghe thấy một từ mới, "đặt hàng gấp," dù lần đầu nghe nhưng cũng hiểu ý. Bà suy nghĩ một chút rồi đồng ý: "Được! Ngày kia cô đến lấy."

"Cảm ơn!"

Bà Dương ra hiệu cho Giang Duệ đứng thẳng, dùng thước dây đo kích thước, ghi lại từng số liệu. Sau đó bà dùng thước đo vải mà Giang Duệ mang đến, xác nhận lại với cô. Giang Duệ ôm sách vở và tranh rời đi.

"Bà ơi, cháu chưa bao giờ nghe qua những kiểu quần áo mà cô ấy nói." Dương Thúy Linh nghe cuộc trò chuyện giữa Giang Duệ và bà Dương, nhiều câu cô không hiểu.

"Không hiểu là đúng rồi, cháu mới bao nhiêu tuổi!" Bà Dương trải vải ra, bắt đầu dùng thước đo kích thước trên vải, sau đó dùng phấn đánh dấu.

Dương Thúy Linh chu môi, “Nhưng cô gái lúc nãy trông cũng không lớn tuổi lắm! Bà ơi, hình như cô ấy không phải người ở đây, sao giàu thế, một lần may hai bộ!"

Bà Dương lạnh nhạt liếc qua, nói: "Nhận tiền làm việc, hỏi nhiều làm gì!"

Dương Thúy Linh bị mắng, không dám nói thêm lời nào.

**

Khi Giang Duệ về đến nhà, đã gần năm rưỡi chiều. Cô đặt đồ trên tay xuống, ngay lập tức ngã vật ra ghế.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!