"Ban ngày ban mặt mà ngủ, ngủ ngủ ngủ! Lười chảy thây! Ngày nào cũng chỉ biết ăn rồi chạy ra ngoài, Đoàn trưởng Cố đúng là xui tám đời mới cưới phải loại đàn bà khắc tinh như cô! Ngày ngày chẳng làm gì cả, may mà Đoàn trưởng Cố tính tình tốt, chứ nếu ở nhà tôi, tôi đã tát chết con đàn bà lười biếng này rồi!"
Giang Duệ: " ... "
Thôi được, đây là chửi nguyên chủ, không liên quan đến cô!
Người chửi là một phụ nữ trung niên, mặc áo vải màu xanh, quần đen vá ở đầu gối, tóc ngắn ngang tai, khuôn mặt dài, mắt xếch, trông rất tinh ranh.
Giang Duệ tìm kiếm ký ức, nhận ra đây là Lý Hồng Anh, người mà Cố Dã thuê đến giúp nấu ăn và dọn dẹp nhà cửa. Chồng của Lý Hồng Anh là binh lính trong đoàn của Cố Dã, vì nhà đông con, thiếu lương thực nên cô ta ra ngoài làm việc để kiếm thêm thu nhập.
Lý Hồng Anh đang chửi rủa hăng say, ngẩng đầu lên thì bất ngờ nhìn thấy một bóng người đứng ở cửa chính, liền giật mình.
"Muốn chết à! Đứng đó không nói tiếng nào, muốn dọa chết người hả!" Lý Hồng Anh trợn mắt lườm Giang Duệ, hoàn toàn không có vẻ xấu hổ hay lúng túng khi bị bắt gặp đang chửi rủa, ngược lại còn tỏ thái độ trách móc Giang Duệ vì đã bất ngờ xuất hiện dọa cô ta.
"Cố Dã đâu? Anh ấy chưa về sao?" Giang Duệ hỏi.
Cô nhìn quanh, trong sân chỉ có mỗi Lý Hồng Anh, không thấy bóng dáng Cố Dã đâu.
Lý Hồng Anh đặt chổi xuống, ánh mắt kỳ lạ nhìn Giang Duệ, "Giang Duệ cô bị ngu à? Hỏi cái gì vậy? Đoàn trưởng Cố buổi trưa nào chẳng phải không về nhà?"
Giang Duệ ấn nhẹ giữa hai hàng chân mày, lúc này mới nhớ ra, Cố Dã chỉ ăn ở nhà vào sáng và tối, còn buổi trưa thường ăn ở căn tin của đoàn.
Lý Hồng Anh không thèm để ý đến Giang Duệ nữa, quét xong sân, cô ta cầm chổi định vào trong nhà
Giang Duệ vội vàng chặn ở cửa chính, "Cô định làm gì?"
Lý Hồng Anh nhìn chằm chằm chiếc váy hoa bằng vải đũi trên người Giang Duệ với ánh mắt ganh tị, sẵng giọng, "Tôi có thể làm gì ?! Vào quét nhà, tránh ra!"
Giang Duệ nhìn mặt sân vẫn chưa sạch sẽ, từ chối, "Không cần cô quét, tôi tự làm!"
Lý Hồng Anh vui vẻ không phải làm việc, ném luôn cây chổi xuống, "Đây là cô nói muốn tự quét đấy nhé! Không phải tôi không làm đâu!"
"Cô có thể về rồi!" Giang Duệ không thích người lạ xâm phạm lãnh thổ riêng của mình. Trong ký ức, Lý Hồng Anh này tay chân không sạch sẽ.
Lý Hồng Anh đang xắn tay áo chuẩn bị vào bếp, nghe vậy ngạc nhiên quay đầu lại, "Cô nói gì?"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!