Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Xuyên Qua Thời Không Đến Yêu Anh -Mộc Tiểu Tâm (FULL)

Chương 216

Anh uống xong vài ngụm nước thì thấy dạ dày đỡ nhộn nhạo hơn rồi. Anh đưa ánh mắt thù hằn nhìn chiếc tàu lượn kia. Quê! Quá quê rồi! Thật là mất hình tượng trước mặt Mộc Mộc mà, về nhà phải bảo người dỡ bỏ cái tàu lượn này luôn mới được. Bản mặt của nó trông thật khó ưa làm sao!

Biết được điểm yếu đáng yêu của anh yêu nhà mình, cô không chọn mấy trò cảm giác mạnh nữa, cùng anh đạp thuyền vịt ngắm hồ cá rồi cùng anh chơi xe điện đụng, phóng phi tiêu và còn đi vòng đu quay.

Đến trưa thì hai người đi vào một nhà hàng được xây trong khu vui chơi để nghỉ ngơi. Sau khi gọi món xong, anh bảo cô đợi một lát rồi đi ra ngoài.

Cô vừa ngồi đợi anh vừa lướt điện thoại xem ảnh chụp hôm nay. Quá nhiều ảnh đẹp luôn a~ Khi về nhà sẽ có thật nhiều ảnh để bày trong phòng rồi, còn có thể để vài tấm vào ví tiền nữa. Tuyệt vời ông mặt trời!

Một bàn tay mềm mại vỗ nhẹ lên vai Mộc Tâm, cô quay lại nhìn thì thấy một chú gấu trúc đưa tay ra phía cô làm động tác mời, cô đứng dậy, mỉm cười đặt tay lên tay gấu trúc. Nó tặng cho cô một chùm bong bóng to ơi là to, sau đó nhảy một điệu Zumba đáng yêu vô cùng, cô cười hỏi: “Panda, chúng ta có thể chụp chung một tấm ảnh không?”

Thấy nó gật đầu, cô đưa điện thoại cho người phục vụ chụp hộ mình, sau đó nói cảm ơn Gấu trúc. Nó vừa rời đi, Lâm Đình Phong đã cầm một hộp quà đi lại đưa cho cô: “Mộc Mộc, kỷ niệm ngày hẹn hò đầu tiên của chúng ta.”

Trái tim nhu được ngâm trong nước ấm, cô mở hộp quà ra, nhấc quả cậu tuyết ra khỏi hộp giấy, bên trong quả cầu là một con Koala đang choàng khăn đỏ cho một con hồ ly trắng. Cô thử vặn công tắc một cái, mấy bông tuyết nhỏ liền rơi xuống kèm theo là một bài nhạc giáng sinh đáng yêu vang lên.

“Thích không?” Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

“Thích ạ, nhưng mà… em không có chuẩn bị quà gì cho anh hết!”

Anh tiến lên ôm cô một cái: “Em là món quà tốt nhất rồi!”

Sau khi ăn xong, hai người đi chơi nốt vài trò còn lại, nhưng khu vui chơi này quá lớn, không thể nào đi hết trong một ngày được. Đến xế chiều, Mộc Tâm quyết định không chơi nữa mà để sức chờ xem pháo hoa.

Khoảng 8 giờ, màn pháo hoa bắt đầu, Mộc Tâm đứng trên ban công của tòa lâu đài đá nhìn những bông hoa sặc sỡ nở rộ trên bầu trời.

“Đình Phong, anh biết không?”

“Hửm?”, đột ngột cô quay đầu qua nhìn anh, giọng nói cô trầm ấm làm anh quên đi việc phản ứng.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!