Chương 142
Cô mở hộp cơm ra ăn, đang ăn thì điện thoại rung lên. Cô cầm điện thoại nhìn qua tên người gọi rồi ấn nút bắt máy: “Alo, Gia Thành, chương trình quảng cáo có vấn đề gì sao?”
Đầu dây bên kia, Trần Gia Thành cười nói:”Không có vấn đề gì. Chỉ là anh có một tin tức tốt cho em đây. Có muốn nghe không?”
Mộc Tâm tò mò: “Tin tức gì vậy?”
“Biết em có dự án muốn ký kết với Tống Sinh, nên anh có hỏi thăm một chút. Anh nhận được tin Tống Sinh đang khảo sát vườn dược thảo ở cao nguyên Đông Bắc.”
Cô nghe xong lời anh nói thì vui mừng: “Tốt quá rồi! Chuyện khó khăn cả tuần nay cuối cùng cũng giải quyết được rồi! Cảm ơn anh, Gia Thành.”
Điện thoại truyền ra tiếng cười khẽ của anh: “Không có gì, nếu muốn cảm ơn thì hai tuần nữa đến dự sinh nhật của anh đi.”
“Sinh nhật của anh vào tháng sau à? Đương nhiên là em sẽ tới rồi.”
“Được, anh sẽ gửi thư mời cho em sau, em ăn trưa đi, bye.”
“Bye.”
…
Chiều hôm đó, sau khi tan ca, Mộc Tâm gọi điện cho Ngọc Điềm, máy vừa kết nối, cô liền vui vẻ hỏi: “Điềm Điềm, cậu rảnh không? Tụi mình đi mua sắm đi.”
Ngọc Điềm cười đáp: “Ok, nhưng khoảng 7 giờ được không? Mình đang xử lý một hồ sơ vụ án.”
“Được, vậy 7 giờ mình tới công ty đón cậu.”
“Được, lát gặp.”
Sau khi cúp điện thoại, Mộc Tâm thấy thời gian còn sớm nên cô láy xe đến công ty Sunset để lấy vài hồ sơ.
Đi vào công ty, thấy phòng thiết kế vẫn còn sáng đèn, cô nhẹ nhàng đi lại thì thấy Trịnh Sâm vẫn còn ngồi trên bàn vẽ vời. Cô mĩm cười đi lại, nhặt vài tờ giấy bị rơi trên đất lên xem rồi đặt lại lên bàn.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!