Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com

Xuyên Nhanh: Quyến Rũ

Trì Am rụt cổ trong xe hoa, đang định ra vẻ nhu nhược của người bị bắt cóc thì đã bị một bàn tay kéo lấy.

Ngay sau đó, nàng đã từ xe rước dâu bị hỏng ngồi vào lồng ngực chủ nhân cái tay kia. Bàn tay kéo nàng hơi lạnh, sức mạnh lớn vô cùng làm nàng vô thức nhíu mày.

Thú cưỡi của người nam nhân ôm nàng chính là một con kỳ lân tím.

Trì Am nhạy bén chú ý tới sự khác biệt của kỳ lân những người xung quanh cưỡi. Kỳ lân dùng kéo xe là màu đỏ, hộ vệ cưỡi kỳ lân màu đen, mà nam tử lôi nàng khỏi xe ngựa lại cưỡi kỳ lân màu tím.

Không thể nghi ngờ, kỳ lân tím vừa cao lớn lại uy mãnh hơn kỳ lân hai màu còn lại nhiều, khí thế cũng bưu hãn.

Lúc này, Tương Kính, đội trưởng cận vệ phụ trách đưa dâu thành Lâm Xuyên kiên trì lại đây, kính cẩn lên tiếng: “Xin hỏi, ngài chính là thành chủ thành Thiên Ma sao?”

Nam tử mặc y phục đỏ thẫm, trên người không có bất cứ trang sức dư thừa gì, hoàn toàn không có gì căn cứ để phán đoán thân phận của hắn, ngoại trừ con kỳ lân màu tím kia.

Mọi người đều biết, tọa kỵ của thành chủ thành Thiên Ma là một con kỳ lân màu tím, kỳ lân màu tím cũng là vương giả của tộc kỳ lân, tốc độ nhanh nhất, sức chiến đấu cực mạnh.

Kỳ lân chính là tượng trưng cho thân phân ở Đại lục Vũ Thiên này, chỉ có thế gia quý tộc và võ sĩ mới có tư cách thu chúng nó làm tọa kỵ. Trong đó kỳ lân màu tím là quý nhất, tượng trưng cho hoàng tộc. Kế đến là kỳ lân màu lam, là tọa kỵ của thế gia quý tộc, tiếp theo là kỳ lân màu lục, kỳ lân màu đỏ, cuối cùng là kỳ lân màu đen phổ biến nhất, phần lớn võ sĩ đều dùng kỳ lân màu đen làm tọa kỵ.

Tuy kỳ lân màu tím rất quý, tượng trưng cho hoàng tộc, nhưng cũng có ngoại lệ.

Ngoại lệ này chính là thành chủ thành Thiên Ma.

Mỗi đời thành chủ thành Thiên Ma đều dùng kỳ lân màu tím làm tọa kỵ, đây cũng là dấu hiệu tượng trưng cho thân phận thành chủ thành Thiên Ma, ngay cả hoàng tộc cũng không dám nói gì về chuyện này.

Thế nên khi thấy nam tử này cưỡi kỳ lân màu tím mà đến, bọn thị vệ thành Lâm Xuyên hộ tống tân nương tử tới thành Thiên Ma lập tức hiểu ra thân phận của hắn.

Đối mặt với cặp mắt ánh màu máu của thành chủ thành Thiên Ma nhìn sang bên này, đội trưởng hộ vệ thành Lâm Xuyên - Tương Kính như ngừng thở, nháy mắt cảm giác được áp lực khủng bố vô hình. Đây là uy hiếp tới từ võ giả cấp cao, khiến cho bước chân hắn ta lảo đảo một cái, không nhịn được mà lùi lại mấy bước.

Đáy lòng hắn ta kinh hãi, ánh mắt này…

Nam tử kéo dây cương, kỳ lân màu tím phát ra một tiếng gầm rống uy chấn tận trời, bốn vó đạp mây mù màu tía, chạy về phía xa.

Không ai dám ngăn cản hắn, một đám kỵ sĩ kỳ lân thành Thiên Ma vội theo sau, chậm rãi rời khỏi.

Tương Kính nhìn theo tân nương tử bị thành chủ thành Thiên Ma mang đi, đáy lòng đau khổ, cảm thấy mọi chuyện đều vượt ngoài dự đoán. Hắn ta không ngờ thành chủ thành Thiên Ma sẽ đích thân tới nghênh tiếp, còn phá hỏng xe hoa, trực tiếp đưa tân nương đi rồi.

Từ khi thành Thiên Ma phái người tiến tới thành Lâm Xuyên chỉ tên muốn Trì gia đưa nữ nhi vào thành Thiên Ma, thành chủ thành Lâm Xuyên xin chỉ thị từ hoàng tộc, thái độ bên hoàng tộc lại mập mờ, thành Lâm Xuyên không dám từ chối thành Thiên Ma, đành phải đồng ý đưa nữ nhi qua. Vốn dĩ người thành Thiên Ma chỉ định là Ngũ tiểu thư còn chưa gả chồng, cũng là nữ nhi thứ hai của đích thành chủ phu nhân thành Lâm Xuyên tên là Trì Tinh. Lại không ngờ vì chút chuyện ngoài ý muốn, chỉ có thể lựa chọn dùng Thất tiểu thư để gả qua đó.

Hiện giờ mới đi được nửa đường, còn chưa đến phạm vi thế lực thành Thiên Ma, nào nào biết sẽ gặp phải vô lại chặn đường chứ.

Giờ phải làm gì đây?

Đúng lúc này, một nam tử trẻ tuổi nhã nhặn cười trong sáng nói: “Xin thứ lỗi, thành chủ bọn ta nghe nói có người muốn cướp Trì cô nương đi nên hơi nóng vội, đưa nàng đi trước. Dù sao cũng không có nơi nào càng an toàn hơn bên cạnh thành chủ, có phải không?”

Tương Kính không lời nào phản bác, chỉ đánh chắp tay hành lễ với nam tử trước mặt: “Không biết ngài là…”

“Ta là Tư Tùy, một tiểu quản sự của thành Thiên Ma, lần này theo thành chủ cùng tới đón tiếp Trì cô nương.” Tư Tùy cười thân thiết vô cùng, cũng thuyết minh ý tới.

Trực giác Tương Kính mách bảo lời này của Tư Tùy rất có tính cân nhắc, thoạt nhìn người này cũng không như tiểu quản sự của thành Thiên Ma.

Chẳng qua đây đã không phải việc hắn ta có thể tìm tòi, dứt khoát nói thẳng: “Tư quản sự, hôm nay bọn ta cũng không biết sẽ có người to gan lớn mật dám đến cướp tân nương, may là các vị đúng lúc xuất hiện. Nơi này còn có rất nhiều của hồi môn thành chủ chúng ta đưa Thất tiểu thư, ngài xem…”

“Những thứ này vẫn phải phiền Tương đội trưởng, chờ Tương đội trưởng đưa đồ cưới đến thành Thiên Ma, chúng ta sẽ lập tức tổ chức hôn lễ.” Tư Tùy cười nói.

Tương Kính lắp bắp kinh hãi, chẳng lẽ thành chủ thành Thiên Ma thật sự quyết định muốn thú Thất tiểu thư làm thê?

Lúc trước bọn họ vẫn luôn cho rằng đưa người tới để thành chủ thành Thiên Ma hành hạ thôi, có thể cho cái danh phận cũng xem như tốt lắm rồi. Dù không có danh phận cũng không ai dám nói cái gì. Cái gọi là đồ cưới xe hoagì gì đó cũng chỉ là để bộ mặt thành Lâm Xuyên đẹp một chút nên mới đặt mua riêng, dù sao bên phía thành Thiên Ma cũng không nói không cho phép làm này làm nọ.

Tuy rằng không rõ thành Thiên Ma rốt cuộc có mục đích gì, Tương Kính cũng không dám lơ là chút nào.

Sau khi Tư Tùy rời đi, Tương Kính để mọi người thu thập một phen, đội ngũ đưa dâu nhanh chóng tiếp tục đi tới.



Tốc độ của kỳ lân nhanh vô cùng, Trì Am nghênh diện bị nhét một miệng gió, tay chân như nhũn ra, mềm mại dựa vào lòng nam tử.

Trì Am cảm thấy thân thể của mình có gì đó khác thường, tuy không trở ngại hành động nhưng luôn cảm thấy không chút sức lực.

Nam tử như phát hiện nàng không chịu nổi, dùng áo choàng khỏa chặt nàng, khóa vào lòng mình, tiếp tục đi tới.

Nàng vùi trong lòng ngực quen thuộc, cả người bị đối phương ôm gắt gao, không cách nào làm cái gì. May là hơi thở quen thuộc kia khiến nàng an tâm từ tận đáy lòng, cứ vậy dựa trong lòng hắn vô thức thiếp đi.

Mãi tới khi trời chiều ngả về Tây, Trì Am bị một trận xóc nảy gọi tỉnh mới mơ màng mở to mắt, vừa ngẩng đầu đã thấy khuôn cằm kiên nghị đẹp đẽ của nam tử đang ôm mình. Thoáng cái trí nhớ của nguyên chủ ập tới, nàng có chút bực bội.

Uổng công lúc trước nàng còn cho rằng mình chính là tân nương sắp xuất giá, còn nghĩ không biết có phải gả cho người này không. Ai dè đâu, thì ra nàng chỉ là bị người ta tắc đến gả thay.

Không, ngay cả gả thay cũng không tính! Thành chủ thành Thiên Ma còn không nhất định thú nàng đâu. Có lẽ còn biến nữ tử Trì gia tặng tới thành nữ nhân dùng để XX tại hậu viện. Uổng công thành Lâm Xuyên nhét nàng đi còn tỉ mẩn trang điểm thành dáng vẻ tân nương, cảm thấy như vậy có thể lừa mình dối người hay sao?

Dưới cơn bực bội, nàng banh chặt mặt không nói gì.

Kỳ lân dừng lại giữa một mảnh rừng cây nhỏ.

Bọn thị vệ tùy tùng hạ trại xung quanh, nam nhân ôm người trong lòng xuống khỏi kỳ lân, vừa mở áo choàng ra mới phát hiện nàng đã tỉnh, đang dùng đôi mắt đen xinh đẹp kia nhìn mình.

Nàng bình tĩnh ngửa đầu nhìn qua, hoàn toàn không chút phản ứng gì với đôi mắt tựa huyết ma của hắn, cứ vậy lẳng lặng nghênh đón.

Đáy lòng nam nhân dâng lên một loại cảm giác kỳ quái.

Khoảnh khắc hắn mở cửa xe hoa, ngay khi nhìn thấy ánh mắt của nàng thì loại cảm giác kỳ quái này đã mãnh liệt dâng lên trong lòng.

Lúc ấy nàng lui trong góc xe hoa, cả người cuộn thành một cụm bé xíu, sắc mặt tái nhợt, hơi thở mỏng manh, thoạt nhìn đáng thương vô cùng, hoàn toàn chính là tiểu khả liên bị dọa cho phát khiếp… nhưng ánh mắt kia lại bình tĩnh như đầm nước lặng.

Nàng không hề sợ hãi.

Hắn có thể tinh tường nhận ra điều này từ ánh mắt của nàng, thậm chí không khống chế được bản thân, lôi người khỏi xe, trực tiếp mang đi.

Giờ đây thấy ánh mắt nàng lần nữa, cảm giác vẫn vô cùng mãnh liệt như trước kia. Hắn không nhịn được mà siết chặt nàng hơn một chút, sau đó thấy nàng cau mày, lộ ra vẻ đau đớn mới nhớ tới khí lực của mình là thứ mà võ giả cấp thấp khó mà thừa nhận.

Hắn khựng lại, theo phản xạ buông tay.

Trì Am bị nam nhân ném xuống đất thì ngơ ngẩn cả người.

Nam nhân cũng không ngờ đường đường võ giả như nàng lại trực tiếp ngã bệt xuống đất, hoàn toàn không kịp phản ứng. Hắn nhìn người dưới đất một thoáng, mặt lạnh tanh đứng một lát mới xoay người rời đi.

Nhìn theo bóng nam nhân nhanh chân rời đi, Trì Am ngây ra một lúc lâu, thậm chí quên mất phải đứng dậy.

“Người không sao chứ?”

Trì Am quay đầu, thấy một gương mặt tươi cười nhã nhặn, lập tức liên tưởng tới Tư Ngôn của thế giới trước.

Người này rất giống Tư Ngôn, cũng không phải nói bề ngoài giống, mà là cái loại khí chất thân thiện nhã nhặn này. Trì Am quan sát người này một hồi, không nhịn được tự hỏi, chẳng lẽ vì cái người kia khó chơi quá, người bình thường bó tay hết cách, chỉ có kiểu tính tình như Tư Ngôn mới có thể chịu đựng được chăng?

Nhưng rõ ràng hắn ta hỏi nàng không sao chứ lại không buồn vươn tay kéo nàng lấy một cái, mặc nàng tự mình đứng lên. Trì Am càng cảm thấy phong cách hành xử của người này quá giống với Tư Ngôn. Rõ ràng là sợ vị kia ghen nên đa số thời gian sẽ chỉ ủng hộ trên phương diện ngôn ngữ và hành động sau lưng.

Vừa rồi ngã bệt nên khiến áo choàng bọc bên ngoài nàng dính bùn đất, thoạt nhìn hơi bẩn.

Sau khi Trì Am đứng lên, thuận tay kéo áo choàng khoác trên người xuống ôm vào lòng, cười với nam tử nhã nhặn kia: “Ta không sao! Không biết nên gọi ngươi thế nào?”
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!