Lọc Truyện
Từ ngày 03/08/2024: TruyệnAzz sẽ chuyển sang dùng tên miền truyenazzmoi.com.Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé truyenazzmoi.com
Đêm đó Trì Am đốt ngọn nến mà Tư Ngôn đưa, mùi hương thoang thoảng khắp trong nhà, cứ như đang thả mình trong biển hoa. Sau đó cô lấy lọ tinh dầu ra nói với người đàn ông đang ngồi trên giường ngẩn người nhìn mình: “Anh nằm xuống đi, để em xoa bóp cho anh.”

Người đàn ông ngoan ngoãn nằm xuống, mắt dán vào người phụ nữ đang dùng tinh dầu xoa bóp thái dương cho mình.

Xoa bóp một lúc lại như mọi khi, cô lại bị anh đè lên giường biến thành yêu tinh đánh nhau.

Trì Am phát hiện đêm nay anh vô cùng nhiệt tình, lúc đầu còn tưởng do tinh dầu, chẳng lẽ loại tinh dầu này có tác dụng kích dục sao? Cuối cùng, khi cô nghe thấy anh thì thầm nói vào tai mình thì chỉ muốn đánh anh một trận.

Đó là phó quan của anh đấy, ngay cả phó quan mà anh cũng ghen được, cho anh chua chết anh đi.

Trì Am thở hổn hển ngồi trên người anh, mặc dù bị anh dày vò nhưng cô vẫn kiên quyết từ chối yêu cầu của anh: “Sau này ngày nào em cũng sẽ đốt nến, anh không được phép vứt đồ Tư Ngôn đưa đến!”

Người đàn ông mặt không thay đổi nhìn cô, thấy cô cứng đầu không chịu anh lại lật người đè cô xuống dưới, quyết định làm đến khi cô nhận lời mới thôi.

Mùa thu đang lặng lẽ đến gần.

Khi khắp núi đồi của Thế giới vô vực được nhuộm một màu vàng rực rỡ, loài người cũng bước vào mùa thu hoạch bận rộn hơn để chuẩn bị cho mùa đông sắp tới.

“Tôi nghe nói mùa đông ở Thế giới vô vực rất lạnh.” Susanna thở dài, cô ta sợ nhất là mùa đông.

Susanna và Lạc Khả đã lâu không gặp cũng tham gia vào nhiều nhiệm vụ thu thập trong khu tụ cư để chuẩn bị cho mùa đông sắp tới. Nghe nói mùa đông trên Thế giới vô vực là mùa băng tuyết, nhiệt độ thấp hơn trái đất, giống như ở cực Bắc của trái đất, nếu con người không chuẩn bị cho mùa đông thì sẽ dễ dàng chết vào mùa đông lạnh giá.

“Nhưng mà tôi nghĩ Trì không phải lo lắng về chuyện này đâu. Dù sao thì cô cũng có một người đàn ông tài giỏi như vậy cơ mà. Tôi nghe nói điểm cống hiến của anh ấy là tám con số đấy.” Susanna nói, trong lòng thầm thở dài vì Trì quá tốt số. Dù đối phương là một tên điên, nhưng tên điên đó không chỉ đẹp trai mà còn có thực lực, vẫn có những người phụ nữ không nhịn được mà mơ tưởng anh.

Trì Am ừ một tiếng nhàn nhạt.

Susanna thấy cô lãnh đạm, biết cô không muốn nhiều lời với mình thì nhanh chóng thức thời rời đi.

Sau khi Susanna rời đi, Lạc Khả nói với Trì Am: “Chị Trì, gần đây hai người hay đi ra ngoài phải không?”

Trì Am không biết cô ấy muốn nói gì, gật đầu nói: “Ngày nào tôi cũng đi ra ngoài, dù sao thì bây giờ có rất nhiều việc mà.”

Lạc Khả trầm mặc, sau đó lại nói: “Chị Trì, chuyện chìa khóa, em...”

Lạc Khả nói đến đây thì đột nhiên im bặt khi nhìn thấy Tư Ngang đi qua, nói “Em đi đây” với Trì Am rồi quay người bỏ đi luôn.

Người đàn ông đi tới, khoác tay lên vai cô, không thèm nhìn Lạc Khả đã rời đi, anh cúi đầu đụng trán với cô, nói: “Am Am, hôm nay muốn đi đâu?”

“Chúng ta tranh thủ mùa thu hái nhiều hoa hơn để làm tinh dầu, nhân tiện hái một ít hạt dẻ nữa.”

Đối với việc hái hoa, người đàn ông kia rất bất đắc dĩ, bởi vì hái hoa là để đưa cho người đàn ông khác. Tuy nhiên, việc nhặt hạt dẻ lại là sở thích của anh, bởi vì dùng hạt dẻ đẻ nấu canh, hầm thịt hay nướng lên đều rất ngon, vừa có thể dùng làm món ăn vặt vừa có thể tạm thời giảm cơn đói khi đi ra ngoài.

Mùa thu trong Thế giới vô vực là một mùa thu hoạch.

Trì Am được anh ôm nhảy xuống từ lưng đại bàng, nhìn biển hoa vẫn đang nở rộ mà suy nghĩ.

Sau đó cô không khỏi nghĩ đến hành vi trước đây của Lạc Khả, trong lòng đã đoán được vài phần, mục tiêu của Lạc Khả cũng là chìa khóa. So với việc cô thể hiện sự nổi trội vì Tư Ngang thì Lạc Khả thích ẩn núp trong bóng tối hơn, giống như một thợ săn kiên nhẫn chuẩn bị cho việc năm năm nữa cánh cửa Thế giới vô vực mở ra.

Khi Trì Am nhặt được nửa túi hoa thì người đàn ông chơi đùa không biết chạy đến chỗ nào đã trở lại.

Anh ôm hai quả trứng khổng lồ trong lòng, vui vẻ nói với cô: “Am Am, trứng!”

Trì Am nghiêng người tới hôn lên mặt anh hai cái, khen ngợi: “Giỏi quá, lát nữa chúng ta sẽ ăn trứng chim nướng nhé. Mà đúng rồi, đây có phải là trứng chim không?” Đừng mang trứng rắn về nhé, họ sẽ bị rắn truy sát đấy.

Lần trước người đàn ông này lấy được hai quả trứng khổng lồ, Trì Am không biết là anh lấy được từ tổ rắn, vui vẻ gói vào lá cây rồi nướng trên lửa, ăn ngon lành. Ăn được một nửa thì chợt có hai con rắn xanh bất ngờ lao xuống từ trên trời tấn công họ.

Nếu không nhờ sức chiến đấu và phản ứng nhanh của hai người thì e rằng họ đã trở thành món ăn vặt của hai con rắn khổng lồ đó rồi.

Nhưng cuối cùng một trong hai con rắn kia đã bị đại bàng của Tư Ngang ăn thịt như một bữa ăn nhẹ, con còn lại được họ mang về khu tụ cư để nhận một phần điểm cống hiến.

“Là trứng chim.” Người đàn ông lập tức thu lại biểu cảm trên mặt, nói mà không có biểu cảm gì.

Thấy anh không vui, Trì Am lập tức chồm tới hôn anh hai cái, sau đó thấy người đàn ông kia rõ ràng vui vẻ muốn chết mà còn nghiêm mặt nói: “Đừng tưởng rằng làm nũng vậy là anh sẽ không tức giận nữa, vô dụng thôi!”

Chết tiệt! Trì Am thật sự muốn đánh anh, cô đã trị liệu bằng tinh dầu cho anh mấy tháng rồi, nhìn không ngu ngơ nữa mà tại sao thỉnh thoảng cô vẫn muốn đánh anh thế nhỉ?

Sau khi ăn trứng chim nướng vào bữa trưa, họ lại đi vào khu rừng gần đó để nhặt hạt dẻ.

Ở đây có một khoảnh rừng hạt dẻ lớn, khi mới phát hiện ra cây hạt dẻ Trì Am đã rất vui mừng. Hạt dẻ được bảo quản tốt sẽ là món ngon không thể thiếu trong mùa đông. Điều quan trọng nhất là cô có thể cho Tư Ngang ăn hạt dẻ, mỗi lần nhìn anh ngồi ngoan ngoãn ăn hạt dẻ, Trì Am đều rất buồn cười.
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!