Mạnh Hoán lâm vào hôn mê.
Sắc mặt hắn vô cùng thống khổ. Mồ hôi trên trán chảy xuôi xuống. Khuôn mặt tuấn mỹ đỏ rực, giống như say rượu.
Lê Viện đổi một lọ nước thuốc từ trang mua sắm tự động, cho Mạnh Hoán uống.
Cũng không phải nói Lê Viện hào phóng, bởi vì một lọ nước thuốc kia hết 500 tích phân. Dù sao Mạnh Hoán cũng là người không tệ, coi như đầu tư cho hắn một chút. Rốt cuộc về sau cô còn phải lập một căn cứ những người sống sót. Chỉ dựa vào một mình cô là điều không thể, cần phải tích lũy thật nhiều cường giả. Mà Mạnh Hoán cũng chính là người mà cô xem trọng.
Vừa rồi viên thuốc cho em họ hắn chính là đan giải độc. Một viên có giá hai trăm tích phân. Cho nên, tiêu phí trên người bọn họ đã tốn hết 700 tích phân.
Cửa hàng tiện lợi vô cùng an tĩnh. Tiếng la hét bên ngoài vang lên không dứt, u ám, như thể zombie có thể xông vào bất cứ lúc nào. Thế nhưng vừa rồi khi nhìn thấy hình ảnh ghê tởm như vậy, cũng có thể bình tĩnh xử lý hết thảy. Có thể thấy năng lực thích ứng của cô không tệ.
“Hiện tại biến dị thể của mình là ‘sức lực’. Nhưng năng lực này càng về sau càng yếu, ngược lại là dị năng giả càng ngày càng mạnh. Muốn trở thành người dẫn đầu thế giới này, thì phải có thực lực cường đại nhất. Với năng lực hiện tại chỉ có vứt đi. Xem ra còn phải tốn một khoản tích phân để đổi năng lực khác.”
Lê Viện lầm bầm lầu bầu, ngón tay di chuyển giữa các tên sản phẩm trong trang mua sắm. Khi nhìn thấy ‘ dị năng hệ hỏa ’, cô dừng lại.
Hệ hỏa…
Sức chiến đấu của dị năng này rất mạnh.
Hiện tại đã xuất hiện các dị năng như hệ hỏa, hệ lôi, hệ băng, hệ thủy, hệ thổ, hệ kim, hệ mộc, hệ phong, hệ quang, không gian, hệ hắc ám.
Hệ quang là chữa trị, hệ hắc ám là cắn nuốt.
Hệ thủy, hệ phong, hệ mộc và hệ không gian là dị năng phụ trợ.
Hệ hỏa, hệ lôi, hệ băng, hệ thổ và hệ kim là dị năng chiến đấu.
Trong tất cả các dị năng chiến đấu, cô đánh giá cao hệ băng và hệ hỏa. Nhưng dù sao hệ băng cũng là nước, nếu tồn tại chung với hệ hỏa, sợ là bị bài xích lẫn nhau. Cho nên cô quyết định lựa chọn hệ hỏa!
Lê Viện nhìn con số tích phân gầy đi rất nhiều, đau lòng mà đổi dị năng hệ hỏa.
Ngay sau khi dị năng được kích hoạt, trong thân thể lập tức xuất hiện cảm giác khô nóng. Có điều sau khi uống mấy bình nước khoáng, cảm giác kia đã biến mất.
Thử huy động cỗ lực lượng trong cơ thể. Xèo! Một đốm lửa xuất hiện trên đầu ngón tay.
“Xem ra sau này không cần lo lắng về vấn đề bật lửa.”
“A…” Trong miệng thiếu niên phát ra tiếng rên khẽ.
Lê Viện nhìn sang.
Màu trắng bệch trên mặt thiếu niên đã hoàn toàn biến mất.
Cậu mở to mắt, mơ mơ màng màng.
“Đây là đâu?”
Lê Viện bước tới, mỉm cười nhìn cậu: “Thiên đường.”
Thiếu niên nhìn cô gái dịu dàng trước mắt, phảng phất như hình ảnh bị ấn nút dừng.
Cô cười thật đẹp.
Đây thực sự là thiên đường?
“Khá hơn chút nào không?” Lê Viện thấy thiếu niên không nói lời nào, vẫy vẫy tay trước mặt cậu. “Ngẩn người cái gì? Chẳng lẽ đầu có vấn đề?”
Thiếu niên đỏ mặt, ngượng ngùng cúi đầu.
Có điều chợt nghĩ đến cái gì, cậu vội vàng ngồi dậy.
“Anh họ của tôi đâu?”
Lê Viện chỉ chỉ vị trí bên cạnh: “Nếu người cậu nhắc chính là cậu ta, thì hiện tại cậu ta vẫn ổn.”
Thiếu niên nhìn theo hướng Lê Viện chỉ.
“Anh ấy làm sao vậy?”
Thấy bộ dáng Mạnh Hoán, khuôn mặt thiếu niên lo lắng.
“Cậu ta không bị zombie cắn. Nhìn bộ dáng hẳn là đang thức tỉnh dị năng. Hiện tại phải xem sức chịu đựng của cậu ta. Nếu không chịu đựng nổi sẽ nổ tan xác mà chết. Đúng rồi, cậu cũng có dị năng chứ? Là dị năng gì?”
Thiếu niên suy nghĩ một lát, vươn tay về phía Lê Viện.
Trong lòng bàn tay bỗng mọc ra một cây gỗ nhỏ.
“Hệ mộc.” Lê Viện hiểu rõ. “Không tệ.”