Bịch! Cố Tử Hoán ném tờ báo lên trên bàn.
Khuôn mặt vốn dĩ được tính là đẹp tràn đầy thần sắc tối tăm.
"Phó Lâm Lâm, tiện nhân!"
Cổ phiếu tập đoàn Cố thị đã rớt giá không phanh, mấy lão cáo già cổ đông đã sớm như hổ rình mồi, lần này nhân cơ hội đoàn kết lại đối phó hắn, tống cổ hắn khỏi vị trí tổng tài.
Đám người từng hợp tác càng nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, không chỉ huỷ ký hợp đồng, còn nói danh dự hắn ta bị mất khiến cho tâm tình bọn họ cũng chịu ảnh hưởng, một hai bắt hắn phải bồi thường tổn thất. Hắn bị dồn bất đắc dĩ, chỉ có trốn tránh trong nhà. Hiện tại quyền lợi ở công ty cũng bị đám lão già đó cướp hết.
Tuy rằng ở nhà phát ngốc, nhưng hắn ta cũng không nhàn rỗi. Mỗi ngày người hầu đều đưa báo chí đến trên bàn cơm hắn ta. Không ngờ hôm nay lại thấy nữ nhân "Phó Lâm Lâm" kia. Tiêu đề nổi bật phi thường bắt mắt -- Ảnh đế sau nhiều năm độc thân cũng đã sinh tình. Xuất hiện ngoài ý muốn, ảnh đế tình ý nồng nàn té ngã.
Đây là cái tiêu đề quỷ gì? Người viết ra cái này chưa tốt nghiệp nhà trẻ sao?
Hắn trôi qua sứt mẻ như thế, nữ nhân kia lại đi khắp nơi hái hoa ngắt cỏ. Diễn viên đúng là diễn viên, không thể nghi ngờ chính là kỹ nữ.
Cố Tử Hoán tức giận mở TV, thế nhưng trong TV lại xuất hiện nam nhân làm hắn ta chán ghét. Hắn đang muốn tắt đi, thì nghe thấy tên công ty chính mình.
"Lam tổng, hiện tại tập đoàn Cố thị đang rất hỗn loạn, ngay lúc này anh còn thu mua toàn bộ tập đoàn Cố thị, phải chăng là có ý trả thù?"
Người đàn ông diện tây trang màu trắng tuấn nhã gợi lên môi mỏng, cười nhìn nữ phóng viên.
"Ý đồ của tôi rõ ràng như vậy sao?"
"Lam tổng thật hài hước." Nữ phóng viên cười nói.
"Tôi là doanh nhân, tất cả đều lấy lợi nhuận làm chủ. Nếu nguyện ý thu mua Cố thị, đương nhiên là bởi vì nó có giá trị. Đương nhiên, đây tuyệt đối không liên quan đến việc Cố tổng từng cướp đi mối tình đầu, còn gây tổn thương tới bảo bối của tôi." Lam Y Thành nâng nâng mắt kính, sắc bén nhìn thẳng máy quay.
Đột nhiên Cố Tử Hoán có cảm giác, người nam nhân kia đang nói cho hắn nghe.
Hắn biết Lam Y Thành có quan hệ với Phó Lâm Lâm. Lúc trước khi cưới Phó Lâm Lâm, hắn ta còn đắc ý một khoảng thời gian. Dù sao để nói về Lam Y Thành, kỳ thật là chính là người khó đối phó.
Nhưng mà sau đó hắn không tỏ vẻ gì nữa, Cố Tử Hoán liền cảm thấy không thú vị. Bởi vì, nếu như có người cùng tranh giành, sẽ chứng minh "đồ vật" kia là tốt. Nhưng nếu không có người tranh giành, cho dù đồ vật có tốt đến đâu, một khi có được trong thời gian dài, đều sẽ mất đi hứng thú.
Lần đầu tiên, Cố Tử Hoán có cảm giác không ổn.
Nếu chỉ có cổ đông quấy phá, hắn ta cũng không khẩn trương như vậy. Vì dù sao hắn cũng có 45% cổ phần trong tay.
Tập đoàn Cố thị có mười vị cổ đông, thì cổ đông của chín vị đã chiếm 55% cổ phần. Nhưng mà hiện tại Lam Y Thành "thu mua" Cố thị. Cũng đại biểu cho hắn mua các cổ phần khác. Từ nay về sau, Lam Y Thành mới là cổ đông lớn nhất Cố thị, hắn tuyệt đối nắm toàn quyền lên tiếng trong công ty.
Ngoài ra, với địa vị Lam Y Thành trong thương trường, chỉ cần hắn tùy tiện nói một câu, thanh danh của hắn ta sẽ không còn một mẩu.
Leng reng! Leng reng!
Điện thoại vang lên.
Cố Tử Hoán nhìn thoáng qua, kết nối điện thoại.
"Cậu nói cái gì?"
"Cố nhị thiếu gia bán 10% trong tay cổ phần cho Lam tổng." Thư ký nói.
Cố Tử Hoán ném quăng điện thoại, suy sút ôm đầu.
Chỉ còn 35% cổ phần hắn ta càng không có quyền lên tiếng.
Lam Y Thành!
Lê Viện ngơ ngác nhìn giấy chuyển nhượng: "Cho em?"
Lam Y Thành ôm cô vào trong ngực: "Từ nay về sau em là người lãnh đạo trực tiếp Cố Tử Hoán, muốn hành hạ hắn như thế nào đều có thể. Thế nào? Có phải thấy rất hả giận không?"