Người đại diện đánh giá hai người ngồi ghế sau qua kính chiếu hậu, trên mặt mang theo ý cười.
Tô Trạch Phong nhận thấy biểu cảm của người đại diện, cảnh cáo nhìn cậu một cái.
Người đại diện nhún nhún vai, thu hồi tầm mắt.
"Phó ảnh hậu, tiếp theo có dự định gì không?"
Lê Viện đã mặc xong váy người đại diện mới mua, đang trang điểm lại cho mình. Nghe cậu nói xong, nhìn về phía ghế lái.
"Anh muốn nói đến phương diện nào?"
"Đương nhiên là chuyện giữa cô và Tô ảnh đế nhà chúng tôi. Nếu như muốn công khai, chúng tôi cũng không có ý kiến!"
Nói đùa gì vậy! Nhiều năm như vậy Tô Trạch Phong mới gặp được một người phụ nữ có thể chạm vào, khẳng định đời này sẽ thua trên người cô. Dù sao sớm muộn gì cũng sẽ công bố với công chúng, còn không bằng sớm tỏ thái độ lấy thành ý trước, nhân cơ hội này dán cho cô cái nhãn hiệu "phụ nữ của Tô ảnh đế", để cho những người khác không dám có ý đồ với cô.
Lê Viện cười như không cười nhìn thoáng qua Tô Trạch Phong.
"Chắc anh có hiểu lầm rồi. Tôi và Tô ảnh đế chỉ là bạn bè."
Tô Trạch Phong hừ một tiếng.
Bạn bè?
Xem ra hắn phải lý giải lại định nghĩa bạn bè một lần nữa.
Người đại diện không nói gì thêm. Nhìn tình huống này, phía bọn họ nguyện ý công bố, nhưng nhà gái người ta lại không có ý tứ này. Không ngờ Tô ảnh đế nhà bọn họ cũng có thời điểm bị ăn thiệt.
"Chung cư này không phải là nơi Hạ ảnh đế ở sao?" Người đại diện nhìn thoáng qua căn hộ: "Giá cả không rẻ đâu. Hạ ảnh đế đối với nghệ sĩ của mình thật hào phóng."
"Ừm." Lê Viện không nói nhiều. "Cảm ơn các anh đã đưa tôi về. Tôi đi trước."
Người đại diện nhìn bóng dáng Lê Viện biến mất.
"Đại thiếu gia, quyết định chắc chứ? Người phụ nữ này không dễ kiểm soát lắm."
"Tôi có lựa chọn khác?" Tô Trạch Phong liếc cậu ta một cái.
"Nếu có lựa chọn khác, cậu có động tâm với cô ấy không?" Người đại diện tò mò dò hỏi.
"..."Tô Trạch Phong liếm liếm môi. "Nữ nhân kia là đồ yêu nghiệt."
Người đại diện tấm tắc hai tiếng.
Ý tứ của Tô Trạch Phong phi thường rõ ràng.
Lê Viện vừa mới vào cửa, ngay lập tức đã bị Hạ Mân ôm lấy.
"Làm gì vậy?"
"Nhớ em." Nói xong, Hạ Mân ôm Lê Viện bước vào.
Trạng thái hiện tại của Lê Viện thật sự không tốt lắm. Vừa mới ăn no nê, nào có tâm tình chén thêm một bữa nữa?
Cô đẩy Hạ Mân một chút, ủy khuất nói: "Người ta vừa về nhà, thật sự mệt. Anh gấp cái gì? Buổi tối em bù lại được không?"
Trong mắt Hạ Mân tràn đầy hoài nghi.
Bàn tay sờ xuống mông Lê Viện, ôm cả người cô vào trong ngực.
"Vừa rồi thật sự không bị Cố Tử Hoán ức hϊếp?"
"Không có." Lê Viện thấy Hạ Mân nhìn cô như vậy, còn tưởng đã phát hiện ra cái gì. Nghe thấy hắn dò hỏi, mới biết là hắn hiểu lầm.
Lại nói Hạ Mân với Tô Trạch Phong chính là đối thủ một mất một còn.
Nếu để cho hắn biết chính mình đã ngủ với Tô Trạch Phong, không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Buổi tối khi Lam Y Thành trở về, ba người lại lăn lộn cả một đêm. Lê Viện cảm thấy vô cùng may mắn khi chính mình có hệ thống, bằng không sớm muộn gì cũng bị hai người nam nhân này ép khô.
Lịch trình tiếp theo đều được sắp kín. Lê Viện phải đi theo đoàn phim dự quảng cáo. Tô Trạch Phong là nam chính, đương nhiên cũng có mặt.
Buổi quảng bá phim bắt đầu, các nhà phóng viên đều tới. Tô Trạch Phong và Lê Viện ngồi ghế C, bên cạnh là nam nữ phụ. Các phóng viên theo lệ hỏi diễn viên phụ mấy câu, sau đó đem cục tạ ném tới trên người Lê Viện.
"Phó tiểu thư, mấy ngày trước trên Weibo của cô có xuất hiện đoạn ghi âm với chồng cũ, hiện tại cổ phiếu tập đoàn Cố thị đang bị rớt giá. Xin hỏi đây là cô cố ý sao?"
"Phó tiểu thư, sau khi cô chia sẻ đoạn ghi âm kia, bạn gái mới của Cố tổng liền tự sát, tuy đã được phát hiện kịp thời, nhưng hiện tại vẫn ở trong bệnh viện. Cô có cảm thấy áy náy không?"