Lê Viện thoát khỏi tay Cố Tử Hoán, đầy mặt không kiên nhẫn.
“Tôi không đi.”
Sắc mặt Cố Tử Hoán đen như đáy nồi.
Hắn một phen bế Lê Viện lên, không màng đến phản kháng của cô, ôm người chuẩn bị rời đi.
“Tôi không đi theo anh. Anh là ai? Mau tránh ra! Có ai không, cướp người!”
Tô Trạch Phong từ bên cạnh đi tới, bắt lấy một cánh tay Lê Viện, kéo cô về phía mình.
“Cố tổng, hai người đã ly hôn, nếu làm lớn chuyện, chỉ sợ sẽ không tốt cho cổ phiếu tập đoàn Cố thị đâu. Cô ấy lại không muốn đi theo anh, việc gì cứ phải ra sức dây dưa?”
“Tô tiên sinh, chuyện này không liên quan đến anh.” Cố Tử Hoán không kiên nhẫn. “Hay là, anh thật sự có quan hệ với cô ấy?”
“Phó tiểu thư đã ly hôn, cô ấy có quyền tự do theo đuổi tình yêu. Cô ấy có ở bên ai, anh cũng không có quyền can thiệp.” Tô Trạch Phong lạnh nhạt nói: “Nói cách khác, mọi người ở đây đều có quyền theo đuổi Phó tiểu thư, nhưng anh là người không có tư cách nhất. Nếu anh thật sự lo lắng cho Phó tiểu thư, thì không nên làm ra loại hành động làm cô ấy phản cảm này. Anh không thấy cô ấy say rồi sao? Hôm nay đoàn phim chúng tôi tổ chức tiệc, bên ngoài chắc chắn có không ít paparazzi. Nếu như anh cứ ôm cô ấy rời khỏi đây, tên hai người lại xuất hiện trên bảng tin ngày mai.”
“Cô ấy uống say đến như vậy, tôi không yên tâm giao cho người khác. Vì sao Tô tiên sinh cứ phải ngăn cản tôi? Hay là có chủ ý gì khác?”
“Điều này anh yên tâm. Người đại diện của cô ấy còn ở bên trong. Cố tiên sinh tốt xấu gì cũng là chồng cũ của cô ấy, hẳn là biết người đại diện của Phó tiểu thư là ai. Như vậy anh không còn gì phải lo lắng nữa đúng không?” Tô Trạch Phong nhìn về phía người bên cạnh. “Cậu đi gọi người đại diện của Phó tiểu thư tới đây.”
Chu Xảo Huệ bị gọi tới còn không biết đang xảy ra chuyện gì. Khi nhìn thấy Cố Tử Hoán và Tô Trạch Phong đấu đá nhau như hai con gà trống, sau ót xuất hiện một đống dấu chấm hỏi.
“Có chuyện gì vậy?”
“Cô chăm sóc Lê Viện thế này sao? Cô ấy uống say, làm bậy ở lối hành lang, xem như WC, thiếu chút nữa là cởϊ qυầи ở chỗ này.” Sắc mặt Cố Tử Hoán không vui.
Chu Xảo Huệ ngạc nhiên: “Lúc con bé ra ngoài còn tốt lắm mà, sao lại say thành như vậy?”
“Ý của cô là tôi đang nói hươu nói vượn?” Cố Tử Hoán nhìn Chu Xảo Huệ. “Trước kia cô còn rất đáng tin. Ly hôn xong, sao lại trở nên ngu xuẩn như vậy?”
Tuy đầu óc Lê Viện còn đang mơ hồ, nhưng khi nghe thấy Cố Tử Hoán nói xấu Chu Xảo Huệ, tức khắc không vui.
“Ly hôn thì làm sao? Độc thân mới là vạn tuế. Còn loại heo đực nhà anh, tôi đây mới không muốn hầu hạ đâu! Cho là có chút tiền thì ghê gớm lắm sao! Tôi cũng có thể tự mình kiếm ra tiền. Chỉ cần là tiền chính mình làm ra, muốn mua cái gì thì mua, không cần phải xem sắc mặt nam nhân. Mấy người phụ nữ âm dương quái khí kia cũng sẽ không nói gì mà sống ký sinh trên người Cố Tử Hoán. Xùy! Không có Cố Tử Hoán, tôi còn sống được đến từng này tuổi. Chẳng lẽ không có Cố Tử Hoán, thì tôi không sống được chắc?”
“Lâm Lâm.” Chu Xảo Huệ âm thầm toát mồ hôi lạnh thay Lê Viện.
Khuôn mặt Cố Tử Hoán như muốn biến thành nhọ nồi.
Tô Trạch Phong chế giễu nhìn Cố Tử Hoán.
“Xem ra Cố phu nhân đã chịu đựng rất nghẹn khuất. Đa tạ tri ân Cố tổng rời bỏ người ta. Bằng không, Phó tiểu thư sẽ không vui vẻ như hiện tại.”
“Nơi này xảy ra chuyện gì?” Đạo diễn nghe ngóng động tĩnh chạy tới.
Thời điểm nhìn thấy Cố Tử Hoán, đạo diễn nhíu mày: “Cố tổng.”
Tuy Cố Tử Hoán không phải người của giới giải trí, nhưng dù sao cũng là doanh nhân giới kinh doanh, hắn vẫn từng có tiếp xúc.
“Cố tổng, Vương tổng đã đợi được một lúc lâu rồi.” Thư ký ở bên cạnh lại lần nữa nhắc nhở. “Người của đoàn phim đều tới đủ, xem như Phó tiểu thư cũng đã an toàn, ngài xem…”