Người phụ nữ đeo mắt kính tên là Chu Xảo Huệ, cũng chính là người đại diện của cô.
Trước đây khi Phó Lâm Lâm là ảnh hậu, Chu Xảo Huệ là người đại diện của công ty điện ảnh Phương thị mời đến, hai người đi đến đâu cũng được công chúng hô hào chào đón. Sau đó Phó Lâm Lâm kết hôn, Chu Xảo Huệ cũng cưới người bạn trai quen nhau 10 năm trở thành một nữ cường nhân. Không nghĩ tới Phó Lâm Lâm bị người hãm hại, Chu Xảo Huệ cũng bị chồng đội nón xanh, hai người phụ nữ bị mất đi tất cả như từ trên mây rơi xuống đất. Hiện tại Chu Xảo Huệ tự nguyện lấy tư cách cá nhân tới giúp đỡ Phó Lâm Lâm. Bởi vì bên phía công ty điện ảnh Phương thị căn bản không muốn tiếp nhận bọn họ.
Vai diễn này là do Chu xảo huệ bỏ ra rất nhiều công sức mới lấy được. Mặc dù chỉ là nữ phụ thứ bốn, cảnh diễn cũng không nhiều, nhưng tốt xấu gì cũng là tiền đề để cô bắt đầu xuất hiện trong giới giải trí một lần nữa. Kết quả là bây giờ lại biến thành cục diện này. Chu Xảo Huệ vô cùng lo lắng sau này hai người bọn họ phải bước tiếp trên con đường này thế nào.
Đương nhiên, cô ấy cũng không trách Phó Lâm Lâm. Vừa rồi rõ ràng là bọn họ bị đám người kia chèn ép đến vậy, nếu đổi lại là trước đây đã sớm bỏ diễn đi về, cho dù là một người mới bước vào nghề cũng không chịu nhiều uất ức như vậy. Vì con đường sau này, mới phải nhịn hết lần này đến lần khác, nhưng đối phương lại được một tấc tiến thêm một thước, nếu cứ tiếp tục như vậy chỉ sợ sau này phải hít khí nhục mà sống.
"Lâm Lâm, chúng ta đều là tay trắng rời nhà. Bây giờ chị với em cộng lại còn chưa đủ một vạn tệ nữa. Tháng sau phải làm sao bây giờ?" Chu Xảo Huệ đau đầu nói.
Lê Viện tiếp thu tin tức từ nguyên chủ xong, bắt đầu suy nghĩ bước đi tiếp theo. Không có tiền muốn làm gì cũng khó. Nhưng cô biết đi đâu kiếm tiền bây giờ? Thậm chí ngay cả công việc làm thêm cũng không tìm được.
Chỉ có...
"Chị lấy điện thoại giúp em." Lê Viện mở mắt nói.
Chu Xảo Huệ đưa điện thoại di động cho cô.
Lê Viện dùng vân tay mở khóa, ấn một dãy số. Lúc sau, một giọng nói truyền đến từ đầu dây bên kia.
"Alo."
"Tôi là Phó Lâm Lâm đây."
"..."
"Nghe nói《Mặc Thành》đang tuyển diễn viên, cho tôi một vé thử vai nữ thứ hai đi."
"Bây giờ cô còn biết đóng phim?" Người đàn ông bên kia trầm mặc một lúc, sau đó chế giễu nói: "Mấy năm nay phu nhân sống thế nào, chỉ sợ là bản thân mình mang họ gì cũng quên rồi đi?"
"Bạn trai cũ này, bỏ đá xuống giếng như vậy không tốt lắm đâu. Tốt xấu gì lúc trước chúng ta cũng chia tay trong hòa bình mà?"
"Tôi có thể cho cô một cơ hội, có điều thành công hay không phụ thuộc vào bản thân cô." Người đàn ông nói xong, lập tức cúp máy.
Chu Xảo Huệ khϊếp sợ nhìn cô: "Em còn có bạn trai cũ?"
"Lạ lắm sao?" Phó Lâm Lâm nhướng mày. "Em cũng được xem là một mỹ nhân đây! Chẳng lẽ không được có bạn trai cũ?"
"Không phải. Chỉ là sao chị không biết. Lúc trước khi em ra mắt chỉ mới mười mấy tuổi, lúc đó không có nghe nói!"
Chu Xảo Huệ có cảm giác như đây là lần đầu tiên quen biết Phó Lâm Lâm.
"Bọn em là thanh mai trúc mã, hai nhà rất thân với nhau. Lúc ba mẹ em bị tai nạn máy bay, chính anh ấy đã giúp em vượt qua. Nói là tình cảm sâu sắc cũng không phải. Tính cách anh ấy vốn lạnh nhạt, đối với ai cũng như nhét người ta vào hầm băng vậy. Ngày xưa vào thời điểm em ra mắt, anh ấy không cho em bước vào giới giải trí. Em không nghe lời. Thế nên không nói chuyện với nhau đến bây giờ."
"Theo em nói, người này có phải là đại gia nào đó không? Nếu không vì sao vừa nói cho một vai diễn Mặc Thành liền có thể cho em."
"Chỉ là cho cơ hội thử vai, còn nhận được hay không phải nhờ vào mình. Chị không nhận ra sao. Chính là Lam Y Thành đó!"
"Lam... Cái gì! Chị cần bình tĩnh một chút. Em đừng nói gì nữa." Chu Xảo Huệ vỗ ngực. "Lam Y Thành, chủ tịch tập đoàn Lam thị?"
Khó trách lại có thể lấy được cợ hội thử vai《Mặc Thành》 , bởi vì Lam thị chính là nhà đầu tư lần này, hơn nữa còn là nhà đầu tư lớn nhất. Nghe nói đã đầu tư 1 tỷ để quay bộ phim này.
Có điều, không phải nữ chính là bạn gái tin đồn của hắn sao? Nếu biết được cô là bạn gái cũ tới đóng phim, không biết có tha cho cái mạng nhỏ là nhóc đáng thương cô không?
Đột nhiên có một loại dự cảm không tốt lắm.