Hoàng đế vội đến sứt đầu mẻ trán.
Hoàng Hậu bị biếm lãnh cung, các đại thần có quan hệ với Hoàng Hậu thì không thể dùng, gần đây có rất nhiều chỗ xuất hiện tình huống tồi tệ. Lúc này hoàng đế mới biết là thế lực của Hoàng Hậu lại lớn như vậy.
Ông ta lại phái người đi điều tra tình huống của Trần phi và các phi tần khác. Vốn ông ta cho rằng mình sủng ái Tần quý phi như vậy, chắc chắn thế lực của Tần gia cũng không nhỏ, kết quả phát hiện Tần gia lại rất bần hàn.
Mà Trần gia cũng không kém gì với Hoàng Hậu.
“Hoàng Thượng, Quý phi nương nương mang theo điểm tâm cầu kiến ở bên ngoài!” Lão thái giám đi theo hoàng đế nhiều năm, ông ta hiểu rõ nhất điều mình cần làm lúc này là gì.
Quả nhiên, Hoàng đế vừa nghe liền lập tức vui vẻ: “Mau tuyên vào.”
Lão thái giám đi ra ngoài dẫn Lê Viện vào.
Lê Viện bưng điểm tâm ngồi ở trước long án của nam nhân.
Nam nhân còn đang phê duyệt tấu chương.
Lê Viện cũng không quấy rầy ông ta, nàng đi ra phía sau giúp ông ta mát xa bả vai.
Hoàng đế nắm lấy tay nàng, trấn an vỗ mu bàn tay của nàng: “Chỉ có ái phi đau lòng trẫm.”
Nói đoạn, ông ta kéo nàng vào trong ngực của mình.
Lê Viện ôm lấy cổ Hoàng đế, nũng nịu nói: “Hoàng Thượng, gần đây người gầy quá.”
Hoàng đế nghe những lời này, trong lòng càng thêm cảm động.
“Trẫm là hoàng đế, ngày đêm làm lụng vất vả, khó tránh khỏi sẽ ảnh hưởng thân thể. Ái phi yên tâm, dù có gầy, trẫm cũng có thể bế nàng lên.”
Ông ta hôn môi nàng.
Chỉ là còn chưa đụng tới nàng, đã bị nàng dùng ngón tay chặn môi lại.
“Hoàng Thượng không ngoan, trường hợp nghiêm túc như vậy mà lại muốn làm chuyện xấu.”
Đôi mắt Hoàng đế hơi trầm xuống: “Trẫm đã lâu chưa yêu thương ái phi rồi, ái phi không muốn sao?”
“Muốn thì cũng muốn, chỉ là gần đây khí sắc của thần thϊếp không tốt, sợ sẽ hút long khí của Hoàng Thượng.”
Hoàng đế vuốt khuôn mặt nhỏ của nàng, nhíu mày: “Nhìn qua đúng là có hơi tái nhợt. Có phải nàng không tự chăm sóc bản thân thật tốt không?”
“Làm gì có! Trần phi muội muội nói muốn tiết kiệm, thϊếp nghĩ làm như vậy sẽ chia sẽ bớt áp lực cho Hoàng Thượng, mà Trần phi muội muội đúng là một nàng nội trợ đảm đang. Đâu giống thϊếp cái gì cũng không biết, chỉ biết gây thêm phiền phức cho Hoàng Thượng thôi.”
“Tiết kiệm? Tiết kiệm là chuyện tốt, nhưng tiết kiệm thế nào mà khiến nàng tiều tụy đến như vậy?” Hoàng đế phẫn nộ, hét ra phía ngoài: “Người đâu.”
Lão thái giám lại đi vào: “Bẩm Hoàng Thượng, có lão nô.”
“Gần đây chi phí trong cung giảm bớt à?” Hoàng đế hỏi.
Lão thái giám phụ trách hầu hạ Hoàng đế, nào biết những việc này? Ông ta cười gượng nói: “Bẩm Hoàng Thượng, lão nô không cảm thấy giảm bớt. Ngày thường Hoàng Thượng ăn cái gì giờ vẫn ăn cái đó.”
“Nói như vậy, Trần phi cố ý gây khó dễ Quý phi của trẫm sao?” Hoàng đế cười lạnh. “Xem ra trẫm dung túng nàng ta quá rồi, để nàng ta cho rằng mình có thể tùy tiện gây khó dễ Quý phi.”
“Hoàng Thượng đang không vui, ngươi lui ra đi.” Lê Viện vẫy tay với lão thái giám.
Lão thái giám nghe lời đi ra ngoài.
Tiếp theo ở bên trong truyền ra âm thanh ám muội.
Lão thái giám lắc đầu: “Quý phi nương nương này chẳng lẽ là yêu tinh biến thành? Sao Hoàng Thượng vừa gặp nàng đã mất khống chế rồi?”
Làm chuyện đó ở chỗ phê duyệt tấu chương, quả đúng là chưa từng có ai như vậy. Vị Tần quý phi này, thật có mị lực.
Lê Viện ở bên cạnh cắn hạt dưa.
Hoàng đế thì đang đè lên con rối làm vận động pít-tông.
“Ái phi… Ái phi… Trẫm muốn chết ở trên người nàng. A…”
“Quốc sư đại nhân, giờ không thể vào. Quý phi nương nương còn ở trong đó!” Bên ngoài truyền đến tiếng ngăn cản của lão thái giám.
Lê Viện nhướng mày, nói ra phía ngoài: “Mời Quốc sư tiến vào.”
Lão thái giám sửng sốt một chút.
Nghe âm thanh bên trong biến mất, còn tưởng Lê Viện bận tâm đến Quốc sư, liền cho hắn vào.