“Đau đau…”
Lê Viện đẩy Tả Hạo Lâm.
“Khốn nạn, anh nhẹ chút, đây là lần đầu tiên…”
Tả Hạo Lâm kêu lên một tiếng.
Khi côn ŧᏂịŧ tiến vào mật huyệt, cảm giác nóng hổi làm hắn muốn kêu thành tiếng. Nhưng hiện tại hắn chưa khôi phục lại trạng thái con người, chỉ có thể cắn môi nhẫn nại.
Khi côn ŧᏂịŧ chọc thủng tấm màng mỏng, cả người Lê Viện căng thẳng, Tả Hạo Lâm cũng ngừng lại.
Hai người đều thở hổn hển.
Thật chặt.
Máu xử nữ bắn tung tóe trên côn ŧᏂịŧ, bắt đầu lan ra từ côn ŧᏂịŧ, đến toàn bộ thân thể Tả Hạo Lâm, cuối cùng là vị trí đại não, rốt cuộc cũng khôi phục sức sống.
Lê Viện đã nhận ra. Thân thể Tả Hạo Lâm không còn cứng đờ, hơn nữa cũng có chút độ ấm.
“Có phải anh đã tốt hơn rồi?”
Đôi mắt Tả Hạo Lâm từ màu xám biến thành bình thường, chỉ là hiện tại sâu hơn, như muốn hút cô vào trong đó.
Hắn không trả lời Lê Viện, mà bắt đầu chậm rãi đưa đẩy.
“A…” Lê Viện nhíu mày.
Cảm giác bị phá thân vô cùng khó chịu. Nếu như có thể, cô thật sự không muốn mỗi lần đến một thế giới mới đều phải chịu cảm giác phá thân.
Có điều rất nhanh, tiểu huyệt càng ngày càng ướŧ áŧ, cảm giác đau đớn cũng càng lúc càng mờ nhạt.
Tả Hạo Lâm cúi đầu cắn núʍ ѵú.
Khi xác định Lê Viện càng ngày càng hưởng thụ, động tác dưới thân cũng càng lúc càng nhanh.
“Ưm… Thật thoải mái… Tuyệt quá… Tả Hạo Lâm… Khốn nạn… Có phải anh… A… Giả vờ?”
Tả Hạo Lâm vẫn không đáp lại Lê Viện.
Tuy không biết vì sao lại làm như vậy, nhưng có thể khẳng định là hắn thích phúc lợi này.
Có điều, khẩu vị của nha đầu này có phải quá nặng hay không? Bình thường không thấy đối xử đặc biệt với hắn, vào lúc hắn biến thành zombie, thế mà lại dâng thân mình cho hắn.
Nếu như biết hắn không còn là zombie nữa, có phải sẽ bị mất đi phúc lợi này hay không?
Cho nên, vì phúc lợi này, hôm nay tuyệt đối không thể nói chuyện.
Phốc! Phốc! Phốc!
Tả Hạo Lâm mỗi lần cắm đều cắm đến chỗ sâu nhất, lại nhanh chóng rút ra. Mặc dù là tư thế nguyên thủy, nhưng động tác của hắn rất cuồng dã, cực kỳ giống mãnh thú, khiến cho Lê Viện thoải mái đến ngón chân đều sắp cuộn tròn lại.
“A…”
Mồ hôi giữa trán Tả Hạo Lâm chảy xuôi xuống.
Cơ ngực cường tráng ẩn giấu lực lượng cường đại. Da thịt màu đồng cùng với làn da trắng nõn đã hình thành sự đối lập về thị giác.
Từ góc độ của Tả Hạo Lâm, hắn có thể tinh tường nhìn thấy hình ảnh côn ŧᏂịŧ cắm vào tiểu huyệt.
Hình ảnh kia vô cùng dâʍ uế, làm cả người hắn đều bốc cháy.
“A…” Theo một tiếng gầm nhẹ, nồng đậm tϊиᏂ ɖϊ©h͙ bắn vào đáy huyệt̠.
Lê Viện bị tϊиᏂ ɖϊ©h͙ nóng rực bắn vào trong, hoa huyệt nhanh chóng co rút lại, một lần nữa đạt cao trào.
“A…”
Tả Hạo Lâm cúi đầu hôn lấy môi đỏ.
Cô phát ra âm thanh a a.
Tả Hạo Lâm thở hổn hển, cảm nhận được côn ŧᏂịŧ nhanh chóng sống lại.
“Không được…” Lê Viện đẩy Tả Hạo Lâm. Nhưng chỉ kịp nói hai chữ, môi đã bị Tả Hạo Lâm ngăn lại.
Tả Hạo Lâm không hài lòng biểu hiện vừa rồi.
Hắn cũng là lần đầu tiên, khó tránh khỏi thời gian có chút ‘ ngắn ’. Vì để chứng minh mình có ‘ thực lực ’, lúc này cần phải cố gắng biểu hiện.
Nếu Lê Viện biết suy nghĩ của Tả Hạo Lâm, nhất định sẽ đá hắn xuống giường.
Lần đầu tiên đã làm cô sắp không xuống giường được, hắn còn muốn cố gắng biểu hiện như thế nào?
“Không được… Không thể… Bọn họ còn đang chờ chúng ta bên ngoài!” Lê Viện đẩy Tả Hạo Lâm, ngon ngọt khuyên nhủ: “Nếu để bọn họ biết chúng ta làm cái gì ở bên trong, còn muốn gặp người nữa không? Về sau lại cho anh được không? Ngoan ngoan…”