Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Niniii.
====
Độ Sinh ngồi trong xe ngựa, nhìn đôi bàn tay bị cháy xém của mình.
Trước đó Minh Trúc vẽ một trận pháp lên tay hắn, lúc hắn đánh nhau với Cự Cốt, nhân cơ hội đập lên người Cự Cốt.
Dị tượng kia được tạo ra như vậy.
Hiện giờ Độ Sinh chỉ là một con rối, hắn không biết đau đớn, thờ ơ nhìn tay mình, thậm chí cũng chưa từng nghĩ tới việc băng bó lại.
Minh Trúc ngả người ra sau, "Đi xem một chút sao tiểu gia hỏa kia còn chưa trở lại."
Độ Sinh cúi đầu đi ra ngoài.
Nhưng chỉ một lát sau, hắn đã quay trở lại.
Đồng thời Độ Sinh còn xách một nam tử lên theo.
Nam tử rất tuấn mỹ, chỉ là hai hàng lông mày nhiều lệ khí, đôi mắt giống hệt như sói con, vừa tàn nhẫn lại vừa hung dữ.
Hai mắt Minh Trúc híp lại, hắn còn chưa kịp lên tiếng, Hoa Vụ cũng đi lên theo, trực tiếp bổ nhào về phía hắn.
...... Chính là nhào tới.
Hoa Vụ nắm lấy quần áo hắn, ánh mắt đều là hưng phấn, chỉ vào nam tử đang bị Độ Sinh giữ chặt, "Hắn có tâm ma."
Minh Trúc: "......"
Là hắn suy nghĩ nhiều.
......
......
Ngoài xe ngựa.
Tống Khanh Âm siết chặt hai tay, mắt nhìn chằm chằm vào cửa xe ngựa, cũng không dám chớp mắt.
Lạc Ảnh và những người khác đứng bên cạnh.
Bọn họ nhân lúc Triền Tâm mang theo người ra ngoài thành, cứu được Quý Phục Lâm ra.
Chính là bọn họ vừa mới cứu xong đã bị người khác phát hiện.
Bọn họ không kịp chạy ra khỏi thành.
Triền Tâm phái ma tu tìm bọn họ khắp nơi.
Đúng vào thời điểm bọn họ cho rằng sẽ không thể thoát ra, Hoa Vụ xuất hiện.
Kẽo kẹt ——
Cửa xe ngựa được mở ra.
Quý Phục Lâm bị đẩy ra, nếu không phải Tống Khanh Âm vẫn luôn chú ý, tay mắt lanh lẹ đỡ được người, Quý Phục Lâm đã ngã xuống đất.
"Phục Lâm ca ca!"
Sắc mặt Quý Phục Lâm tái nhợt, nhìn qua còn suy yếu hơn so với lúc trước.
Hoa Vụ chống vào cửa xe ngựa, thò đầu ra, "Trở về sớm một chút đi, không phải lần nào các ngươi cũng đều có vận khí tốt như vậy, có thể gặp được ta."
Tống Khanh Âm: "Phục Lâm ca ca không sao chứ?"
"Không sao, ta giúp hắn bắt tâm ma đi, trở về tìm các trưởng lão của ngươi nghĩ biện pháp, chắc là vẫn còn có thể cứu chữa."
"???"
Cái gì gọi là bắt tâm ma đi?
Tâm ma còn có thể bắt đi sao?
Nhìn thấy Hoa Vụ chuẩn bị đóng cửa lại, Tống Khanh Âm vội vàng nói: "Ngươi...... Ngươi không trở về Tu chân giới sao?"
"Ta còn có trọng trách trong người. Trong khoảng thời gian ngắn không thể trở về...... Đúng rồi, các ngươi đừng nói là đã gặp được ta ở chỗ này, phải giữ bí mật, hiểu không?"
"......"
Cửa xe bị đóng lại, rất nhanh cả đội ngũ đã biến mất ở phía chân trời.
Tống Khanh Âm ôm Quý Phục Lâm, hơi ngơ ngác mà nhìn Lạc Ảnh đứng sau lưng, "Lạc sư huynh......"
"Rời khỏi nơi này trước đã." Bọn họ phải nhanh chóng trở về, báo cho tông môn, tin tức ma thần hiện thế.
"Được......"
(Truyện được đăng tải tại w a t t p a d Thời Lam Yên)......
......
Cự Cốt có được ma thần ấn, còn có dị tượng, tất nhiên hắn cũng cho rằng bản thân đã thức tỉnh huyết mạch ma thần.
Nhưng mà rất nhanh hắn đã phát hiện có điều gì đó không ổn, ma thần ấn không có bất cứ phản ứng gì khi ở trong tay hắn, hắn cũng không thấy sức mạnh của mình tăng lên phần nào.
Chính vào lúc Cự Cốt đang thắc mắc, đột nhiên nhận được tin tức, có tên ma tu tới khiêu khích ở biên giới địa bàn của hắn, có hiềm nghi là người của ma quân khác.
Cự Cốt hiếu chiến, lại dễ bị chọc giận.
Cự Cốt bị chọc giận, căn bản sẽ không suy nghĩ nhiều, cứ làm là xong.
Các ma quân khác cho là Cự Cốt lấy được ma thần ấn, có được chỗ dựa nên bắt đầu thách thức quyền uy của bọn họ, muốn dẫm lên đầu bọn họ.
Ma giới không nghe thấy tin tức Triền Tâm ma quân cử hành đại hôn, lại nghe thấy tin tức Cự Cốt cùng các ma quân khác đánh nhau trước.
Mà Triền Tâm vì không tìm được Quý Phục Lâm, bắt buộc phải hủy bỏ hôn yến.
Ngay sau khi hủy bỏ hôn yến, nàng nhận được một phần lễ vật chúc mừng đại hôn.
Đây còn không phải là cố ý sao?
Hôn yến cũng đã hủy bỏ, còn đưa lễ vật chúc mừng tới......
Nhưng mà sau khi Triền Tâm xem xong phần lễ vật kia, không nói một lời mà đi đến cấm địa, đợi nàng ra tới nơi, sai Hạnh Giang tập hợp đội ngũ, muốn khai chiến với Bạch Hồng ma quân.
Giữa các vị ma quân, có qua lại thân thiết cũng có đối địch nhau, Bạch Hồng ma quân này, khi lão ma quân còn sống, đã có qua lại thân thiết với bọn họ.
Hạnh Giang cũng không biết chủ tử nhà hắn vì sao lại đột nhiên phải khai chiến với Bạch Hồng ma quân, ngăn cũng không ngăn được.
Phía Cự Cốt, lúc bắt đầu chỉ là hắn đánh nhau với một vị ma quân khác.
Nhưng về sau lại có ma quân nhảy ra, nói đội ngũ của Cự Cốt chặn giết người của hắn.
Mà ở trong mắt Cự Cốt, việc này chẳng qua là do bọn họ muốn đánh nhau, tìm đại một cái cớ, Cự Cốt đã đánh đến đỏ mắt cũng lười phân tích vấn đề bên trong.
......
......
Hoa Vụ cũng coi như là hiểu rõ, lúc trước Minh Trúc trốn ở phía sau làm thế nào để châm ngòi cuộc chiến giữa các ma quân.
Hắn biết quá nhiều!
Sống lâu chính là lợi thế!
"Ngươi xấu xa quá!" Hoa Vụ dựa vào bên người Minh Trúc, "Nhưng mà ta thích."
Minh Trúc đang vẽ trận pháp lên túi, nghe thấy những lời này của Hoa Vụ, lông mi rũ xuống khẽ run, sau đó ngước lên, "Khương cô nương, tất cả mọi việc đều là kế hoạch của ngươi, ta chỉ là nói cho ngươi một chút tin tức thôi, nếu bàn về độ xấu xa, chỉ sợ ta không so được với ngươi."
Sao nàng có mặt mũi nói hắn xấu xa?
"......" Hoa Vụ hơi hạ giọng, nói: "Bây giờ cứ để cho bọn họ đánh, chờ cơ hội thích hợp, chúng ta sẽ đi bắt bọn họ!"
Minh Trúc đã quen với việc Hoa Vụ một hơi một câu 'chúng ta', "Ngươi thật sự cho rằng ma quân dễ bắt thế hả?"
Minh Trúc dừng một lát, "Hơn nữa, lần hỗn loạn này xảy ra quá nhanh, bọn họ sẽ sớm phát hiện ra vấn đề."
Tình huống hiện tại, chỉ có thể nói là chọn 'ma thần' quá chuẩn, là một kẻ thiếu mưu trí cuồng bạo lực.
Hơn nữa giữa một số vị ma quân nào đó, bản thân cũng đã chất chứa oán hận.
Nhưng suy cho cùng, ma thần cũng là giả......
Hoa Vụ: "Vậy để cho bọn họ lại bận một chút là được, dù sao vẫn còn Độ Sinh có thể dùng, để hắn mang đội ngũ đi quấy cho đục nước."
*Quấy đục nước: làm cho loạn lênHoa Vụ cảm thấy một mình Minh Trúc thôi đã có thể làm cho Ma giới không được yên ổn, lại thêm một nữ chính như cô, Ma giới còn không long trời lở đất...... tứ hải thái bình sao?
Thống nhất Ma giới, ở trong tầm tay!
Minh Trúc: "Ngươi được sinh ra ở Nhân tộc, thật là đáng tiếc."
"Ta đây còn không phải đang nỗ lực trở thành Ma tộc sao?" Hoa Vụ cười một chút: "Hôm nay còn chưa độ ma khí."
Hiện tại Hoa Vụ đã thích ứng với ma khí của Minh Trúc, hơn nữa cô cảm thấy thân thể của mình đang biến đổi......
Thỉnh thoảng cô có thể tự mình bắt đầu hấp thu ma khí.
Minh Trúc nói rằng chờ ma khí trong thân thể cô đủ nhiều thì có thể bắt đầu tu luyện —— không cần huỷ bỏ tu vi và linh căn ban đầu.
Không bỏ tài khoản vẫn có thể đổi chức nghiệp*, ai mà không thích chứ!
*Không bỏ tài khoản vẫn có thể đổi chức nghiệp: một số game bên Trung Quốc chỉ được chọn nhân vật một lần lúc bắt đầu game, không được đổi giữa chừng. Nhiều người cày lâu rồi mà muốn đổi nhân vật thì chỉ có bỏ hoặc bán tài khoản cũ.Hơn nữa......
Mỹ nhân bám dính, cô cũng không lỗ nha.
Minh Trúc rũ mắt tiếp tục vẽ trận pháp, không để ý tới cô.
Trong khoảng thời gian này, bắt được không ít tâm ma, tâm ma được nuôi dưỡng ở trong này, suýt chút nữa lao ra từ trong túi, hắn phải gia cố cái túi này một chút.
Chờ Minh Trúc gia cố xong trận pháp cho túi, hắn buông túi, hơi ngả người ra sau, hơi hất cằm, ra hiệu cho Hoa Vụ lại đây.
Hoa Vụ dịch lại, ngồi vào trong lồng ngực Minh Trúc.
Trước tiên Minh Trúc nắm cổ tay cô, xem xét tình huống của cơ thể cô.
Tiểu cô nương không có bất cứ phòng bị gì, để cho ma khí của hắn tùy ý tiến vào nhanh chóng.
Minh Trúc đột nhiên cười rộ lên, "Ngươi không phòng bị như vậy, nếu ta muốn giết ngươi, ngay cả cơ hội phản kháng ngươi cũng không có."
Hoa Vụ dùng ánh mắt như nhìn thiểu năng nhìn hắn: "Ta chết rồi, ngươi cũng phải chết mà."
Minh Trúc: "......"
____
—— Ngắm hoa trong sương ——
Các tiểu khả ái có vé tháng nhớ bình chọn nha ~