*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tác giả: Mặc Linh.
Edit by Thời Lam Yên.
====
Hai tay Hoa Vụ chống cằm, tư duy phát tán, "Nếu đem bọn họ luyện thành con rối, vậy mang ra ngoài sẽ rất bắt mắt."
"......"
Hoa Vụ thoải mái suy nghĩ về hình ảnh kia, càng nghĩ càng cảm thấy bắt mắt.
Cô đột nhiên quay đầu, nhìn về phía Minh Trúc: "Ngươi không phải là ma thần chứ?"
Minh Trúc: "???"
Sao đầu óc nàng lại chuyển sang chuyện này?
"Vì sao lúc trước bọn họ liên thủ phong ấn ngươi?" Hoa Vụ phân tích, "Chỉ có một khả năng, ngươi là ma thần! Bọn họ sợ!"
Minh Trúc: "Bổ não ít lại."
"Vậy tại sao bọn họ lại phong ấn ngươi?"
"Không chỉ ma thần có được sức mạnh đặc biệt." Ánh mắt Minh Trúc u ám nhìn chằm chằm cửa lớn Cực Lạc Các.
Hoa Vụ nhíu mày, ma khí của hắn quả thật có chút đặc biệt......
Quá ngang ngược.
Minh Trúc không phải ma thần, Hoa Vụ hơi thất vọng, nhưng vẫn nói: "Ngươi có thể là ma thần."
Minh Trúc liếc nàng một cái: "Ta không phải."
"Giả vờ một chút đi." Khóe môi Hoa Vụ gợi lên nụ cười quái dị, "Sau đó chúng ta đem bọn họ luyện thành con rối."
"......"
Minh Trúc không muốn cùng nàng thảo luận ý nghĩ biến thái như vậy.
Nàng nghĩ những ma quân kia là cái gì, dễ bắt như vậy sao?
Hoa Vụ ở đằng kia tự mình cân nhắc, ngoài cửa Cực Lạc Các dần dần yên tĩnh lại, hội đấu giá đã bắt đầu rồi.
Những người bên ngoài không biết tình huống bên trong, chỉ có thể đợi bên ngoài.
Không biết qua bao lâu, bên trong đột nhiên có một tiếng nổ lớn, ngay sau đó chính là ma khí bốc lên tận trời.
Bên trong đánh nhau rồi!
Ma tu chờ ở ngoài cửa Cực Lạc Các, nhận thấy bên trong không thích hợp, như chim thú nhao nhao tản ra.
Hoa Vụ đứng dậy, chuẩn bị rời đi, "Hy vọng Cự Cốt giành được chút khí thế, nếu như vậy còn không lấy được, đó chính là phế vật."
Lần này Minh Trúc ngược lại đồng ý với Hoa Vụ.
Nếu bọn họ đã sắp xếp như vậy rồi, Cự Cốt còn không lấy được ma thần ấn, vậy thật sự là một tên phế vật.
Minh Trúc hóa thành một đạo hồng quang, vòng quanh cổ tay Hoa Vụ.
Hoa Vụ sờ ấn ký không lớn kia, vừa xuống lầu vừa nói: "Hay là ngươi đổi lên trán đi?"
"Vì sao?" Giọng của Minh Trúc vang lên từ trong đầu nàng.
"Đẹp nha."
"......"
Minh Trúc cũng lười phản ứng với người khế ước đầu óc bị chập mạch của mình.
Hoa Vụ rời khỏi trà lâu không xa, phía sau liền có tiếng vang thật lớn.
Cô quay đầu liền nhìn thấy nóc nhà Cực Lạc Các bị hất bay, hai đạo thân ảnh từ bên trong bay ra, phía sau theo sát mấy đạo thân ảnh khác.
Tranh đấu giữa các ma quân, những ma tu còn lại cũng không dám gia nhập.
......
......
"Ma hầu đại nhân...... không tốt......"
Ma tộc vội vã chạy đến phòng của Hạnh Giang, chỉ ra bên ngoài.
"Đánh, đánh nhau rồi...... mấy ma quân đánh nhau rồi!"
Hạnh Giang đi theo ra cửa, liếc mắt một cái đã thấy ma khí ngút trời ở phía Cực Lạc Các.
Cửu Nghiêu thành là địa bàn của chủ tử, hơn nữa sắp đến đại hôn của chủ tử, lúc này đánh nhau, đó không phải là không nể mặt sao?
"Ngươi dẫn người đi qua trước." Hạnh Giang phân phó ma tu vài câu, hắn vội vàng đi tìm Triền Tâm.
"Chủ tử......"
"Ta biết rồi." Triền Tâm đang chuẩn bị ra ngoài, "Đi xem."
Triền Tâm không có hứng thú gì đối với ma thần ấn, cho nên chuyện đấu giá ở Cực Lạc Các, nàng chỉ là để cho người ta nhìn một chút, không quan tâm nhiều.
Nàng cho rằng những người này ít nhất phải nể mặt nàng sắp đại hôn, sẽ không nháo quá lớn, không nghĩ tới bọn họ không nể mặt như thế.
Triền Tâm đến bên ngoài Cực Lạc Các, chỉ thấy một đống đổ nát.
Đưa mắt nhìn lại, không ít kiến trúc đã bị hủy.
Lụa đỏ tung bay trong đống đổ nát.
Phương hướng bên ngoài Cửu Nghiêu thành, bầu trời mây đen dày đặc, đen kịt gần như muốn đè xuống.
Triền Tâm lập tức mang theo người đi ra ngoài thành.
Nàng còn chưa tới hiện trường, đã thấy ánh sáng cực chói bên kia, trên bầu trời giáng xuống một tia sét, bổ thẳng về phía đỉnh núi nào đó.
(Truyện được đăng tại w a t t p a d Thời Lam Yên)"Chủ tử......" Hạnh Giang kinh hãi nói: "Nghe nói ma thần thức tỉnh sẽ có dị tượng, đây có phải là......"
Triền Tâm nhíu mày, tăng tốc chạy ra ngoài thành.
......
......
Ngoài thành.
Độ Sinh từ trên không trung rơi xuống, sắc mặt khó coi phun ra một ngụm máu, sau đó thì không xông lên nữa, mà là chuẩn bị rời đi.
Nhưng mà hắn vừa định rút lui, liền đụng phải Triền Tâm đang chạy tới.
"Độ Sinh ma quân." Triền Tâm vài bước đến trước mặt hắn, "Là ai lấy được ma thần ấn?"
"Cự Cốt." Độ Sinh ôm ngực.
"Sao lại là hắn......" Hiển nhiên ấn tượng của Triền Tâm đối với Cự Cốt không tốt lắm, "Dị tượng vừa rồi, cũng là do hắn gây ra?"
Độ Sinh: "Chắc vậy."
Đùng đoàng ——
Nửa ngọn núi cách đó không xa bị gọt đi, khói bụi cuồn cuộn, ma khí càn quét.
Triền Tâm ở chỗ này, Độ Sinh không dễ rời đi, hắn chỉ có thể chờ.
Bên kia rất nhanh đã có ma quân trở về, nhìn qua hơi chật vật.
"Cự Cốt đâu?"
Ma Quân trở về sắc mặt khó coi, "Không thấy."
Bọn họ đánh nhau, Cự Cốt đột nhiên biến mất, phỏng chừng là dùng pháp khí gì đó, truyền tống đi rồi.
"Nói như vậy, hắn thật sự là ma thần?"
"......"
Dị tượng vừa rồi bọn họ tận mắt nhìn thấy, ma thần ấn cũng bị Cự Cốt đoạt được.
Tám chín phần mười......
Ai cũng không nghĩ tới ma thần sẽ thức tỉnh từ trong ma quân......
Nhưng mà huyết mạch của ma thần vốn là mỗi ma tộc đều có cơ hội, trước kia tỷ lệ ma quân thức tỉnh không lớn, nhưng thật sự xuất hiện, cũng không có vấn đề gì.
"Triền Tâm, lễ vật đại hôn của ngươi, ta sẽ phái người đưa lên, ta không ở lại lâu nữa, cáo từ."
"Triền Tâm, ta cũng cáo từ."
Cự Cốt cũng không phải là người tốt lành gì, hắn lấy được ma thần ấn, còn thức tỉnh huyết mạch ma thần, ắt phải ra tay với bọn họ.
Họ phải cần phải trở về bây giờ.
Mấy ma quân lục tục cáo từ với Triền Tâm.
Độ Sinh cũng thuận thế cáo từ Triền Tâm, rời đi cùng những người khác, không ai chú ý tới tay áo của hắn, gần như bị lửa đốt cháy hết.
Sắc mặt Triền Tâm không quá đẹp, nhưng cũng không thể bắt bọn họ ở lại.
Hôn yến tốt đẹp của nàng, bây giờ náo loạn thành cái dạng này...... ma thần hiện thế, chỉ sợ cả ma giới đều không được yên ổn.
"Ma quân...... ma quân không tốt!!" Ma tu từ trong thành chạy như bay tới, trên mặt đều là sợ hãi: "Quý thiếu chủ...... không thấy Quý thiếu chủ đâu!"
"Cái gì?"
......
......
"Rốt cuộc là ai lấy được ma thần ấn?"
"Là ma quân Cự Cốt."
"Ngày đó trời giáng dị tượng, cho nên, ma quân Cự Cốt thức tỉnh huyết mạch ma thần?"
"Vậy chắc chắn là đúng rồi......"
"Xong rồi, ma quân Cự Cốt thích đánh nhau từ trước đến nay, hắn thức tỉnh huyết mạch ma thần, vậy chắc chắn phải đánh nhau."
"Cũng không phải, ta nghe nói ma quân đều đã khởi hành trở về."
"Cái này cũng quá không cho ma quân Triền Tâm mặt mũi...... hôn yến này còn có thể làm sao?"
"Nói đến đây, ta còn nghe nói một tin tức nhỏ, các ngươi đừng có đi ra ngoài nói lung tung, ta cũng chỉ là nghe nói. Vị hôn phu kia của Triền Tâm ma quân, biến mất."
"Biến mất?"
"Xuỵt xuỵt xuỵt!!" Cái ma tu nói chuyện kia hận không thể bịt miệng đối phương lại, "Nhỏ tiếng một chút, các ngươi không phát hiện trong thành hôm nay, khắp nơi đều đang điều tra sao?"
"Ta còn tưởng là bởi vì chuyện của ma thần......"
"Sao còn chạy chứ, vậy hôn yến này chẳng phải là không làm được sao?"
"Lần này mặt mũi của Triền Tâm ma quân là hoàn toàn không có chỗ để."
Mấy ma tộc ngồi ở trong trà lâu bên đường nghị luận, trong ngõ nhỏ phía sau bọn họ, vài bóng người nhanh chóng chạy tới.
====
Bạo bạo bạo!
Hôm nay bạo 14 chương, chúc 29/06《Hạnh phúc đến vạn gia》lên sóng thuận lợi. Hà Hạnh Phúc debut thành công ~~~
Thả cái poster đỏ đỏ❤️