Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên ➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥ Sơ Tranh rời khỏi toilet, cửa toilet treo lên bảng hiệu đang sửa chữa, mấy cô gái cười cười nói nói đi tới, thấy vậy đành phải đi vòng qua một toilet khác.
Sơ Tranh trở lại bể bơi, người trong giới rất biết chơi, loại tiệc tùng này rất phổ biến, cô quét mắt nhìn đám người dính nhau trong bể bơi một vòng, không trông thấy Hoa Hòe.
Nguyên chủ vừa đến liền bị Lương thiếu kia quấn lấy, không chú ý tới Hoa Hòe đi đâu rồi.
Nơi này là tầng cao nhất của một khách sạn, dưới lầu chính là khách sạn, mặc kệ là Hoa Hòe rời đi, hay là đi nơi khác, thì đều không dễ tìm.
Được rồi.
Trở về đi.
Sơ Tranh đến phòng thay đồ, đổi lại quần áo của mình, thu thập rồi rời khỏi khách sạn, trở lại chỗ ở của nguyên chủ.
Phòng ở là nguyên chủ thuê, thu dọn sạch sẽ hợp quy tắc, khắp nơi đều lộ ra vẻ ấm áp của con gái.
Trong phòng treo poster của Hoa Hòe... poster to lớn, Sơ Tranh vừa tiến vào đã bị làm cho giật mình.
Không thể không thừa nhận, thằng tra nam Hoa Hòe này dáng dấp cũng rất đẹp.
Dung mạo trong giới này, chí ít có thể xây nên tám phần, makeup một chút, đánh thêm ánh sáng, lại thêm fan hâm mộ photoshop, chín phần thỏa đáng.
Là tướng mạo của tiểu thịt tươi lưu hành bây giờ.
【 Tiểu tỷ tỷ, có cách chơi mới, cô muốn chơi không? 】
"??"
Con chó điên này còn khai phá cách chơi mới?
Trí thông minh của mi đủ không?
【... Tiểu tỷ tỷ hệ thống chúng ta cũng sẽ tiến bộ. 】 Vương Giả có chút không phục, tiểu tỷ tỷ đây là tiến hành công kích đối với thân máy của ta.
"Lại phá sản?"
【 Đương nhiên vẫn có liên quan đến phá sản, dù sao chúng ta cũng là hệ thống phá sản đứng đắn, không thể rời xa bản chất công việc. 】
【 Tiểu tỷ tỷ có muốn biết thân phận của thẻ người tốt không? 】
"Mi biết?"
【 Ta đương nhiên biết, tiểu tỷ tỷ, ta là hệ thống đấy. 】 Cái đuôi nhỏ của Vương bát đản đã vểnh lên tận trời.
Dưới đáy lòng Sơ Tranh âm thầm cân nhắc lại, có biện pháp gì có thể làm phế Vương Giả không nhỉ.
Nhưng suy nghĩ nửa ngày...
Không có.
Vương Giả, thứ đồ chơi này nhìn không thấy sờ không được.
Che giấu nó còn có thể cưỡng ép xuất hiện.
Loại đồ vật trái với giá trị quan chủ chốt của xã hội chủ nghĩa này, cũng không biết là con chó điên nào phát minh ra.
Vương Giả rõ ràng đang cười trên nỗi đau của người khác: 【 Nếu như tiểu tỷ tỷ muốn biết, vậy ta sẽ phát nhiệm vụ này cho cô. 】
Sơ Tranh: "..."
Kịch bản!
Ta không!
Một phút sau.
Sơ Tranh mắng Vương bát đản máu chó ngập đầu dưới đáy lòng.
【 Tiểu tỷ tỷ, cô chỉ cần làm việc tốt ở mỗi vị diện (bao gồm giúp đỡ bà lão băng qua đường, nhặt được tiền nộp lên cho chú cảnh sát, nhưng không giới hạn ở đó), lấy được một tấm thẻ cảm ơn từ đối phương, sau khi vị diện kết thúc, cô có thể thu được một phần giải mã về thân phận của thẻ người tốt. 】
"Một phần? Có ý gì?"
【...】 Tiểu tỷ tỷ không dễ lừa gạt nha! 【 Khụ khụ... 】
"Tốt nhất mi đừng lừa phỉnh ta." Sơ Tranh âm trầm cảnh cáo.
Vương Giả đang định lừa gạt Sơ Tranh cả giận nói: 【 Tiểu tỷ tỷ, ta là loại hệ thống kia sao? 】
Sơ Tranh dưới đáy lòng dán cho Vương Giả một mặt "cười không nói".
【 Giải mã thân phận lấy phương thức thanh tiến độ mà hiện ra, nói cách khác, nếu tiểu tỷ tỷ hoàn thành thanh tiến độ, thì có thể biết thân phận của thẻ người tốt. 】
"..."
Thẻ người tốt!
Đừng để ta biết rốt cuộc hắn là ai!
Dưới đáy lòng Sơ Tranh tỉnh táo một chút: "Ta cần phải hoàn thành bao nhiêu vị diện."
【 Thanh tiến độ lấy thẻ cảm ơn tiểu tỷ tỷ thu được ở mỗi vị diện mà tính toán, cụ thể tính toán như thế nào, thì không tiện báo cáo với tiểu tỷ tỷ, tiểu tỷ tỷ, cố gắng phá sản làm người tốt nha!! 】 Vì tiểu tỷ tỷ làm người tốt mà mệt cả tim.
Sơ Tranh: "..."
Vì phá sản mà mi cũng bắt đầu không từ thủ đoạn sao?!
Vương bát đản mi sa đọa!
【...】
Thẻ cảm ơn gì đó, Sơ Tranh nghe xong rồi ném ra sau ót.
Chỉnh lý lại ký ức của nguyên chủ một phen, ngã đầu liền ngủ.
-
【 Nhiệm vụ chính tuyến: Mời thu hoạch được một gian phòng làm việc, thời hạn ba ngày. 】
Sơ Tranh cọ cọ ngồi dậy, sắc trời ngoài cửa sổ đã sáng rõ, đồng hồ bên cạnh vừa vặn đi đến tám giờ đúng.
Nghe nhầm!
Nghe nhầm!
Sơ Tranh ngã xuống, kéo chăn che đầu.
【 Nhiệm vụ chính tuyến: Mời thu hoạch được một gian studio làm việc, thời hạn ba ngày. 】
Vương Giả dùng hành động thực tế chứng minh, không phải Sơ Tranh nghe nhầm.
Sơ Tranh lập tức vén chăn lên, lạnh như băng lên tiếng: "Không phải mi đổi cách chơi rồi sao?" Sao còn có nhiệm vụ phá sản?
【 Tiểu tỷ tỷ, nhưng ta không nói không phát nhiệm vụ chính tuyến mà. 】 Vương Giả rất vô tội.
Sơ Tranh: "..."
Ta thế mà lại không phản bác được.
Tính sai.
Chó chết!
Sơ Tranh như thường ngày mắng Vương Giả một phen xong, rời giường rửa mặt, cô quay đầu nhìn thứ nguyên chủ treo trong phòng một chút, gỡ hết tất cả mọi thứ xuống.
Làm xong hết những chuyện này, đã sắp mười một giờ.
Cô tìm điện thoại của nguyên chủ ra, điện thoại hết pin tự động tắt máy.
Tìm được sạc pin sạc điện, phát hiện bên trong có không ít cuộc gọi nhỡ, đại bộ phận đến từ Hoa Hòe.
Leng keng leng keng ——
Chuông cửa bị người ấn như đòi mạng.
Sơ Tranh qua đi mở cửa, một người đàn ông cao chừng 1m85 đứng ngoài cửa, trên gương mặt tuấn mỹ bất phàm mang theo vẻ tức giận: "Sao không nhận điện thoại của anh?"
Người này không phải ai khác, chính là nghệ sĩ của nguyên chủ—— Hoa Hòe.
So sánh với trên poster, Hoa Hòe kỳ thật cũng không đẹp như thế.
Poster hội tụ các loại yếu tố, rồi còn photoshop, tăng thêm Hoa Hòe tương đối ăn ảnh, cho nên nhìn qua mới có vẻ đẹp trai hơn mấy phần.
Sơ Tranh chỉ mở cửa ra một đường nhỏ, cũng không định để người bên ngoài vào, không mặn không nhạt hỏi: "Có việc?"
"Đêm qua..." Hoa Hòe vốn định chất vấn, nhưng nghĩ lại lại thấy không thích hợp, lập tức hòa hoãn sắc mặt: "Đêm qua xảy ra chuyện gì thế? Anh trở lại mà không thấy em ở đó? Có phải xảy ra chuyện gì không?"
Đêm qua tất nhiên hắn ta không trở lại, sáng sớm hôm nay liền nhận được điện thoại, nói Lương thiếu bị người nhốt trong toilet, sáng sớm mới được công nhân vệ sinh phát hiện.
Lương thiếu tức giận không nhẹ, nói muốn cho hắn ta đẹp mặt.
Hắn ta gọi điện thoại cho Sơ Tranh, cô còn không nhận, cho nên Hoa Hòe trực tiếp tới.
"Không có chuyện gì xảy ra."
Giọng điệu Sơ Tranh lãnh đạm, thái độ càng lãnh đạm hơn, đáy lòng Hoa Hòe hơi lộp bộp một chút.
Trước kia hắn ta tới, cô ấy cơ hồ đều là xấu hổ và e sợ mời hắn ta vào, tay chân dường như cũng không biết nên để vào đâu.
Hôm nay thái độ này là thế nào?
Cô làm sao đây?
Một buổi tối không gặp... cảm giác mang đến cho hắn ta sao lại kỳ quái thế này, rốt cuộc đêm qua đã xảy ra chuyện gì?
Hoa Hòe ngăn chặn nghi hoặc dưới đáy lòng: "Em mở cửa ra, để anh vào trong nói chuyện."
Sơ Tranh lạnh lùng cự tuyệt: "Cô nam quả nữ không thích hợp, không có việc gì thì anh về đi." Sơ Tranh nói rồi muốn đóng cửa.
Cô nam quả nữ?
Hoa Hòe bị câu này làm cho khiếp sợ.
Tâm tư của người đại diện này đối với mình, đáy lòng Hoa Hòe hiểu rõ nhất thanh nhị sở, người ta còn ước gì được đơn độc ở chung với mình, bây giờ lại nói với mình, cô nam quả nữ không thích hợp?
Cô điên rồi, hay là ngày hôm nay kỳ thật hắn ta chưa tỉnh ngủ, vẫn đang nằm mơ?
Thân thể Hoa Hòe phản ứng nhanh hơn đầu óc, chặn cửa: "Tiểu Mạnh, em sao thế? Không phải hôm qua xảy ra chuyện gì chứ?"
"Có thể xảy ra chuyện gì." Ánh mắt lạnh như băng của Sơ Tranh rơi trên người hắn ta: "Hay là tôi không xảy ra chuyện gì, anh cảm thấy không vui?"
Đáy lòng Hoa Hòe cuồng loạn mấy lần, lòng bàn tay nháy mắt bị mồ hôi thấm ướt, có một loại cảm giác như bí mật bị người ta nhìn thấu.