“Ồ…”
Đường Tuế ấp úng, cố gắng lùi người lại phía sau, cũng không muốn đối mặt với Tần Tiền Dư.
Giống như đà điểu đáng yêu, muốn chôn đầu mình hoàn toàn vào đống cát.
Ngón tay thon dài của Tần Tiền Dư bỗng nhiên nhẹ nhàng nâng cằm trắng nõn của Đường Tuế.
Khuôn mặt nhỏ của Đường Tuế được nâng lên, gương mặt tươi cười lộ ra dưới tầm mắt của Tần Tiền Dư.
Tần Tiền Dư nhìn Đường Tuế từ trên cao xuống, đôi mắt đen nhánh của cô vẫn cụp xuống, không dám đối diện với mình, cố gắng né tránh gì đó.
Đôi môi đầy đặn giống như cánh hoa hồng tươi, khẽ run nhè nhẹ, dường như chờ người ta ngắt đi.
Trong lòng Tần Tiền Dư khẽ động, chậm rãi cúi đầu, môi mỏng hôn lên môi mềm mại của cô.
Ngón tay của Đường Tuế run một chút, hai tay đột nhiên nắm lấy quần áo của Tần Tiền Dư.
Vừa lo lắng lại mong chờ hôn anh.
Trong xe vốn không có chút gợn sóng nào bỗng nhiên nóng bỏng lên.
Đường Tuế cảm thấy mình được Tần Tiền Dư đưa vào trong vòng xoáy kỳ lạ, lập tức bay lên lại rơi xuống, cả người mơ mơ màng màng.
Một lúc sau Tần Tiền Dư mới kết thúc nụ hôn này, anh nhẹ nhàng ôm Đường Tuế vào lòng.
Cuối cùng nhìn khuôn mặt đỏ ứng của Đường Tuế, sau đó hôn xuống mặt cô một cái.
“Hả?”
Đường Tuế có chút im lặng, có phải quá nhanh hay không, phải biết rằng giá trị hắc hóa của anh vẫn chưa bằng không.
Không hiểu được vì sao lại cầu hôn.
Luân Hồi Kính: Giá trị hắc hóa của Tần Tiền Dư trừ đi hai mươi lăm, giá trị hắc hóa bằng không, chúc mừng cô, nhân sâm nhỏ.
Thật là tốt quá.
Cuối cùng nhân vật này đã hoàn thành, chờ vị diện này kết thúc, bọn họ có thể trở về Tiên giới.
Nghĩ đến thôi cũng thấy tốt đẹp.
Ôi, mình lại có thể trở thành gương nhỏ không buồn không lo trước mặt thượng thần, hì hì.
Đường Tuế nghe vậy, trong lòng cũng vui vẻ.
Nhưng vẻ mặt của cô lại có chút chần chừ.
Tần Tiền Dư lại đưa tay nâng cằm cô lên.
“Đường Tuế, em không muốn sao?”
Đường Tuế cười lắc đầu.
“Sao em lại không muốn chứ.”
Cô nói xong thì hôn lên mặt Tần Tiền Dư một cái.
Lúc này trong lòng Tần Tiền Dư mới thở phào, cánh tay dài ôm chặt Đường Tuế vào trong lòng, cúi đầu hôn lên má Đường Tuế.
“Được rồi, chúng ta đi về trước, nói chuyện kết hôn với cô một tiếng.”
Tay nhỏ Đường Tuế nhẹ nhàng đẩy một chút.
“Được.”
Trong lòng Tần Tiền Dư vui vẻ, đương nhiên nghe theo lời Đường Tuế.
Anh gật đầu, buông lỏng Đường Tuế, thắt dây an toàn cho mình, lái xe rời khỏi bãi đậu xe.
Sau khi về đến nhà.
Tần Tiền Dư nói chuyện kết hôn với cô Tần.
“Cái gì?? Kết hôn??”
Cô Tần theo bản năng sờ tai, cho rằng mình nghe không rõ, không khỏi nghiêng người về phía trước nghiêm túc nhìn Đường Tuế.
“Tuế Tuế, cháu nói cho cô biết cháu muốn gả cho Tần Tiền Dư sao? Chứ không phải bị ép buộc.”
Trời ơi, ở trong mắt cô Tần, Đường Tuế là cô gái nhỏ mềm mại đáng yêu.
Bây giờ lại phải lập gia đình.
Đường Tuế còn chưa nói chuyện, Tần Tiền Dư đen mặt lại: “Cô, cô có ý gì, nói giống như cháu ép buộc cô ấy vậy.”