Cõi lòng cũng mềm mại thành nước.
Chiều cao của đàn ông khoảng một mét chín, còn chiều cao của phụ nữ cũng khoảng một mét bảy lăm.
Cho nên Đường Tuế một mét sáu, đặt ở nhà họ Tần, chẳng khắc gì một bé đậu đỏ cả.
"Con xem, bác mua rất nhiều váy cho con, mấy bộ này đều cho người giặt rồi, thơm ngào ngạt cả đó. Chờ chút nữa con vào tắm rửa rồi thay luôn nhé."
Nói xong, bác Tần lập tức bày tất cả những thứ mà mình mua được, bao lớn bao nhỏ đặt trước mặt Đường Tuế.
"Vâng, cảm ơn bác ạ."
Đường Tuế gật đầu, bên trong đôi mắt to tròn ngập nước, cũng hội tụ nhiều vì sao hơn.
"Còn có, mấy thứ này đều là đồ vệ sinh cá nhân, sửa rửa mặt các loại. Đúng rồi, con ở trong này chăm bệnh, nhất định sẽ rất nhàm chán, bác còn mua cho con một đống đồ ăn vặt và cả máy chơi game nữa, để con có thể chơi đùa vui vẻ."
Bác Tần nói xong, lại như cũ bày bao lớn bao nhỏ ra trước mặt Đường Tuế.
"Oa."
Đường Tuế chưa từng nhìn thấy những thứ này: "Cảm ơn bác ạ, bác, bác đối xử với con tốt thật đấy." Sau đó, lập tức chui đầu vào lòng bác Tần.
Bác Tần lấy tay xoa xoa đầu Đường Tuế, lực tay cũng cực kì nhẹ nhàng.
"Khụ khụ khụ..."
Tần Tiễn Dư ho khan một tiếng, anh cảm thấy có hơi bất ngờ, một người là vệ sĩ ham ăn của anh, một người là bác anh, sau hai người này lại thân thiết với nhau như thế, trái lại, anh có vẻ giống một người ngoài hơn.
"Tiễn Dư, bây giờ con còn chỗ nào không thoải mái không?" Cho dù đang nói chuyện cùng Tần Tiễn Dư, tay của bác Tần vẫn không lấy ra khỏi người của Đường Tuế, mà Đường Tuế cũng không né tránh, ngược lại lại mang vẻ mặt đắc ý. Hai người họ ở chung có vẻ rất tự nhiên.
"Không có ạ."
Đối diện với sự quan tâm của trưởng bối, từ trước tới nay Tần Tiễn Dư chỉ nghiêm mặt gật đầu cho qua chuyện.
Hôm nay cũng không biết tại sao lại phá lệ nói chuyện.
Chưa kể đến khi nói xong, chính anh còn hơi mất tự nhiên.
Ngay cả bác Tần cũng không nghĩ anh sẽ trả lời một cách mềm mỏng như thế.
Bác Tần cúi đầu, khẽ nhìn thoáng qua Đường Tuế, trong lòng vô cùng hài lòng, xem ra là công lao của cô gái nhỏ này.
Đợi đến ngày khối băng lớn nhà bọn họ tan chảy cũng không còn xa nữa.
"Nhìn thấy con như vậy, bác thật sự rất vui vẻ."
Bác Tần nói chuyện mà chảy cả nước mắt.
Tần Tiễn Dư sống tốt, anh trai chị dâu trên trời có linh thiêng cũng sẽ cảm thấy được an ủi.
Đợi sau này bà qua đời rồi, gặp lại anh trai chị dâu cũng không có gì phải áy náy.
"Bác à?"
Tần Tiễn Dư lập tức không biết nên đối mặt với bác thế nào.
Đường Tuế cũng lạch cạch rút khăn tay ra, đưa vào tay bác Tần.
"Vẫn là Tuế Tuế nhà chúng ta nhu thuận."
Bác Tần cười khanh khách nhận lấy khăn tay trong tay Đường Tuế, lau mặt.
"Tiễn Dư à, trước kia các bác còn lo lắng cho con, tính cách con lạnh lùng cực đoan như vậy, sợ con sẽ cô độc suốt quãng đời còn lại. Cho dù không ngừng giới thiệu bạn gái cho con, con cũng không thèm liếc mắt một cái. Trước kia bác không hiểu, nhưng bây giờ nhìn thấy Tuế Tuế, bác đã hiểu rồi."
Bác Tần nhìn Tần Tiễn Dư bằng ánh mắt khen ngợi.
Tần Tiễn Dư:?