Phụ hoàng chắn hẳn cũng đồng ý.
Khi đó, hắn nghe còn cảm thấy mẫu phi có chút chuyện bé xé ra to.
Dù sao việc này đối với hắn cũng không có gì cả.
Nhưng bây giờ, chờ đến khi hắn gặp được người mà số mệnh an bài, dường như... mọi chuyện đều trở nên vốn cần phải vậy.
Đúng, hắn hi vọng, mọi chuyện đều như hắn mong muốn.
Đường Tuế danh chánh ngôn thuận có thể gả cho Lệ Vương làm vợ.
Ai cũng không biết, nữ tử thương hộ này rốt cuộc có ma lực đến bực nào.
Đường Tuế sắp phải gả đi nên rời khỏi biệt viện, về nhà.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Sổ Tay Người Vợ Có Chồng "7 Năm Ngứa"
2. Hóa Ra Anh Là Chàng Trai Năm Ấy
3. Chiến Thần Thánh Y/Huyền Thoại Thánh Y
4. Mùa Hè Mang Tên Em
=====================================
Đường Mộc Nguyệt ưỡn cái bụng to, cười khanh khách thu xếp mọi thứ cho Đường Tuế.
Đồ cưới của Đường Tuế, trên cơ bản đã được chuẩn bị thỏa đáng từ khi nàng còn bé, ước chừng đã đầy hai nhà kho.
Tuy hôn lễ chuẩn bị vội vàng nhưng mọi chuyện đều kịp.
“Tuế Tuế nhà chúng ta cuối cùng cũng thành hôn rồi.”
Bị ánh mắt từ ái của Đường Mộc Nguyệt nhìn làm Đường Tuế run cả da đầu.
“Tỷ tỷ, sao tỷ lại dùng ánh mắt buồn nôn như vậy, còn nhìn muội chằm chằm nữa.”
“Tỷ tỷ là đang vui đó! Không ngờ muội đi nấu cơm cho Lệ Vương cũng có thể trở thành vương phi, ha ha, Đường gia chúng ta, lại có một người làm vương phi, cha mẹ trên trời có linh thiêng, nhất định sẽ vô cùng vui vẻ."
Đường Tuế thấy nàng ta vui vẻ như thế, cũng không tiện nói gì tiếp.
Chỉ cần tỷ tỷ vui vẻ là được rồi.
Đang lúc hai tỷ muội nói chuyện,Triệu Song Song đi đến.
"Mộc Nguyệt tỷ tỷ, ta nghe nói chuyện vui của Tuế Tuế nên đặc biệt lại đây chúc mừng một phen."
Triệu Song Song cười ngồi xuống, vẻ mặt cũng đầy vui mừng.
“Ừm, ngồi xuống đi!"
Trải qua chuyện lúc trước, tình cảm Đường Mộc Nguyệt đối với mẹ con Triệu Song Song đã trở nên cực kỳ nhạt nhẽo, hiện tại để bọn họ tiếp tục ở lại đây chẳng qua cũng là vì nhìn trên thể diện của cha mà chăm sóc cô mẫu.
Trong đoạn thời gian gần đây, cô mẫu và Triệu Song Song cũng không tác yêu tác quái gì.
Vẫn tính là an phận.
Cộng thêm hiện tại bọn họ sang đây chỉ là vì ăn mừng cho Tuế Tuế.
Đã thế, vẻ mặt Đường Mộc Nguyệt nhìn Triệu Song Song cũng nhu hòa hơn mấy phần.
Triệu Song Song ngồi xuống, hàng mi dài che đi đố kị trong mắt.
Hừ, không biết tại sao Đường Tuế này lại có số chó ngáp phải ruồi.
Vậy mà lọt vào mắt xanh của Lệ Vương điện hạ, nàng ta không biết nấu cơm, nếu nàng ta có thể thì... nàng ta cũng sẽ được Lệ Vương thích, làm gì đến lượt con đầu gỗ Đường Tuế này.
Haizzz, giờ không phải là lúc nghĩ mấy chuyện này.
Chuyện của nàng ta, đã bắt đầu rõ ràng rồi.
Đến giờ Kỷ ca ca vẫn chưa trở về, nàng ta cần phải hỏi rõ ràng, khi nào Kỷ ca ca trở về.
Nàng ta chờ kịp nhưng bụng nàng ta không chờ kịp.
Trong lòng Triệu Song Song có ngàn vạn suy nghĩ, đang nghĩ xem phải mở lời cho đề tài này như thế nào.
Để hỏi rõ việc này.
“Tuế Tuế thành thân là chuyện lớn, tỷ tỷ phải bận rộn mọi việc trừ trong ra ngoài.”
“Tỷ phu đâu rồi, sao lại không về hỗ trợ!”
Triệu Song Song ngẩng đầu lên, nhìn về phía Đường Mộc Nguyệt
Nhắc đến Kỷ Vạn Tinh, trong lòng Đường Mộc Nguyệt lập tức không vui.
Chuyện xảy ra trong cửa hàng lần trước, rõ như ban ngày.
Chẳng qua, trong nha môn vẫn không báo tin gì.
Chờ hắn ta trở về, nàng ta phải hỏi rõ ràng, hắn ta làm ra chuyện như vậy rốt cuộc là vì điều gì.