Đường Mộc Nguyệt cảm thấy mình không còn tâm tình ăn nữa.
Nhưng mà, cái này hẳn là do Tuế Tuế làm, huống chi, Tuế Tuế lại hiểu tâm ý nàng như vậy.
Cho nên, Đường Mộc Nguyệt vẫn giả vờ vui sướng ăn điểm tâm hoa sen.
Chờ đến lúc nàng ăn xong.
Đường Tuế liền cười khanh khách bước lên: "Tỷ tỷ, tỷ cảm thấy cái nào tốt hơn?"
Đường Mộc Nguyệt hơi mỉm cười, cầm tay nàng lại.
"Hôm nay, hai món đều rất tốt, là tỷ tỷ đã xem thường Tuế Tuế, không ngờ, Tuế Tuế cũng có tài nghệ như vậy, chờ sau này cơ thể muội tốt hơn, tỷ tỷ có thể để muội quản lý cửa tiệm rồi."
Trong lòng Đường Mộc Nguyệt cũng được an ủi hơn rất nhiều.
Đường Tuế không nói hết, chỉ nhìn về hướng Kỷ Vạn Tinh.
Trên mặt Kỷ Vạn Tinh luôn nở nụ cười ấm áp, nhưng trong lòng lại sóng gió mãnh liệt.
Khá lắm! Gặp ca khó rồi!
Chỉ có điều, nhìn đồ ăn nàng làm, đúng là khó đặt ở nơi thanh nhã.
Không phải miến canh huyết vịt thì là món kho, vừa nhìn là biết loại cửa tiệm nhỏ.
Chỉ có trạm trổ là tạm coi được.
Hắn ta cũng đã lấy lòng nàng, thế mà nàng lại chẳng nói chẳng cười, giống như hắn ta thiếu nợ nàng vậy.
Chỉ với loại kỹ xảo đầu đường xó chợ này, sao có thể sánh với hắn ta.
Nghĩ tới đây, Kỷ Vạn Tinh lại dịu dàng nhìn Đường Mộc Nguyệt một cái.
Hiển nhiên, Đường Mộc Nguyệt đã đoán ra cái nào là hắn ta nấu.
Ha ha, nói đùa, hắn ta vì để nữ nhân này thích mình, trái tim thuộc về mình mà đã làm việc cực nhọc biết bao.
Biết sở thích của nàng ta.
Hiện tại gãi đúng chỗ ngứa như thế, sao có thể không thắng được?
Khóe miệng Kỷ Vạn Tinh giật giật, ung dung nhìn Đường Mộc Nguyệt.
"Vậy tỷ tỷ, tỷ cảm thấy người làm món nào mới có thể tham gia?"
Đường Tuế cười hì hì hỏi.
Đường Mộc Nguyệt liếm môi, nàng ta có hơi chột dạ.
Nhưng mà, nàng cảm thấy, Đường Tuế đã rất tuyệt, chỉ là vẫn cần phải bồi dưỡng.
Nhà họ cũng có thể để Đường Tuế phát triển.
"Tỷ tỷ, tỷ nói đi!"
Đường Tuế thấy Đường Mộc Nguyệt chậm chạp không trả lời, lại hỏi tiếp.
"Là cái này!"
Đường Mộc Nguyệt đẩy nhẹ đĩa miến canh huyết vịt về phía trước.
Nghe thấy thế, Đường Tuế lại hỏi thêm câu nữa.
"Tỷ tỷ, tỷ thật sự cảm thấy cái này được hả?"
Đường Mộc Nguyệt gật đầu.
"Đúng vậy, bất kể là tạo hình hay thức ăn đều độc nhất vô nhị, xoa hoa lộng lẫy, tỷ vô cùng thích."
Đôi mắt Đường Mộc Nguyệt sáng lấp lánh.
Sau đó tình ý miên man nhìn về phía Kỷ Vạn Tinh.
Lại phát hiện, Kỷ Vạn Tinh đen mặt.
Ủa?
Đường Tuế cười hì hì, vươn tay ôm lấy Đường Mộc Nguyệt.
"Thì ra tỷ tỷ cũng thích ăn đồ muội làm! Xem ra tỷ muội ta tâm ý tương thông."
Đường Mộc Nguyệt nghe thấy lời này, ngây người ra.
Rồi lại trở nên kích động.
Nàng ta giữ cánh tay Đường Tuế lại, mạnh mẽ để hai người mặt đối mặt.
"Tuế Tuế, muội nói cái này là muội làm?"
Đường Tuế gật đầu.
Đường Mộc Nguyệt có chút không thể tin, quét mắt sang xung quanh.
Muốn hỏi những người khác.
Đám nha hoàn bà tử đi theo từ phòng bếp tới đều gật đầu.
Trên mặt mỗi người đều tỏ ra kích động.
Nhị tiểu thư làm khá nhiều, nhị tiểu thư nói, lát nữa còn dư lại sẽ để cho bọn họ ăn.
Ngẫm lại mùi hương kia là thấy ngon rồi, phối thêm chút rượu nữa thì quả là tuyệt vời!
Đường Mộc Nguyệt mừng như điên! Hai tay ôm chặt lấy Đường Tuế.
"Tuế Tuế, tỷ thật sự rất vui."
Khóe miệng Đường Tuế hơi cong gợi lên một nụ cười nhẹ, vươn tay nhẹ nhàng vỗ lưng tỷ tỷ.
Hình ảnh tỷ muội hai người ôm nhau rất tốt đẹp.
Nhưng trong mắt Kỷ Vạn Tinh, lại vô cùng chói mắt.